KẺ XA LẠ - Trang 21

Người đàn ông đánh nhau với anh ta là anh trai của ả đó. Anh ta bảo tôi là
anh ta nuôi cô ả. Tôi không nói gì, còn anh ta thì nói thêm rằng anh ta biết
trong khu phố người ta nói gì, nhưng anh ta có nhận thức của anh ta, hơn
nữa anh ta còn là thủ kho.

“Nhưng trong cái chuyện của tôi, tôi thấy như có sự lừa dối”, anh ta nói.

Anh ta chu cấp mọi thứ cho cô ả sống. Anh ta trả tiền phòng ở, cho mỗi
ngày hai mươi franc tiền ăn. “Ba trăm franc tiền phòng, sáu trăm franc tiền
ăn, thỉnh thoảng lại một đôi bít tất, vị chi gần một ngàn. Còn madame của
tôi thì chẳng làm gì. Nhưng cô ta lại bảo sẽ không như thế nữa, rằng cô ta
không đến để sống với những gì tôi chu cấp. Còn tôi thì bảo: “Sao cô không
làm việc nửa ngày? Cô bớt cho tôi khỏi phải lo hết mọi thứ lặt vặt đi. Tháng
này tôi đã mua cho cô bao nhiêu thứ rồi, tôi cho cô mỗi ngày hai mươi
franc, trả tiền ở cho cô, trả tiền cô uống cà phê buổi chiều với bạn bè cô.
Vừa cà phê vừa đường. Tôi cho cô tiền. Tôi đối xử tốt với cô, còn cô thì coi
tôi không ra gì.” Nhưng cô ả vẫn không đi làm, vẫn luôn mồm bảo sẽ không
đến nữa, và vì thế tôi cảm thấy có sự lừa dối.”

Anh ta bảo tôi là anh ta thấy trong túi cô ta có vé xổ số mà cô ả thì

không giải thích được đã mua như thế nào. Vài hôm sau, anh ta lại tìm thấy
biên lai của hiệu cầm đồ, chứng tỏ cô ả đã đem cầm đôi xuyến. Trước đó,
anh ta đã cho qua việc không thấy đôi xuyến. “Tôi thấy có chuyện lừa dối.
Thế là tôi bỏ cô ả. Tôi tát cô ta. Rồi tôi nói ra toàn bộ sự thật. Tôi nói toàn
bộ cái cô ta muốn là giễu cợt tôi. Tôi bảo, anh biết không, anh Meursault,
tôi bảo: “Cô không thấy ai cũng ghen tị với cô vì cái hạnh phúc tôi đem đến
cho cô à? Cô nhận ra cái hạnh phúc mà cô có quá muộn đấy.”

Anh ta đánh cô ả tóe máu. Trước đó, anh ta không đánh. “Tôi tát cô ta,

nhưng chỉ để cô ta hiểu. Cô ta khóc thút thít. Tôi đóng các cánh cửa và nghĩ
sự việc sẽ kết thúc như mọi khi. Nhưng bây giờ thì nghiêm trọng rồi. Đối
với tôi thì tôi trừng phạt cô ta chưa xứng đáng.”

Rồi anh ta giải thích rằng đó là vì anh ta không được ai khuyên bảo.

Anh ta dừng lại để chỉnh bấc của cây đèn đang bị muội. Tôi vẫn nghe anh ta
nói. Tôi uống hết gần một lít rượu và thấy rất nóng. Tôi rút thuốc của
Raymond ra hút vì thuốc của tôi đã hết. Những chuyến tàu điện cuối cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.