KẺ XA LẠ - Trang 59

“Hình ảnh phiên tòa này là thế đấy. Cái gì cũng đúng mà chẳng cái gì
đúng!” Công tố viên tỏ vẻ không quan tâm. Ông ta lấy bút chì ra chọc chọc
lên bìa tập hồ sơ.

Sau dăm phút trì hoãn, trong đó luật sư của tôi nói với tôi là mọi việc

đang diễn ra tốt đẹp, người ta gọi đến Céleste, người được bị cáo nhờ làm
chứng. Bị cáo tức là tôi. Céleste thỉnh thoảng lại nhìn về phía tôi và hai tay
xoay xoay cái mũ rộng vành. Ông ta mặc bộ đồ mới mà ông ta khâu để
trong một vài ngày chủ nhật đi xem đua ngựa với tôi. Nhưng tôi cho rằng
ông ấy không thể làm khít được cổ áo ngoài, vì thấy cổ áo sơ mi được cài
bằng một cái khuy đồng để giữ cho kín. Người ta hỏi ông ấy tôi có phải là
khách hàng của ông ấy không, ông ấy nói: “Phải, nhưng cậu ấy còn là bạn
hẩu của tôi nữa.” Khi hỏi ông ấy nghĩ gì về tôi, ông ấy nói tôi là đàn ông;
hỏi ông ấy ngụ ý gì, ông ấy bảo ai cũng biết từ đó nói lên điều gì; hỏi ông
ấy tôi có phải người bí ẩn không, ông ấy bảo không, nhưng tôi không nói
lời thừa. Công tố viên hỏi ông ấy tôi có thường xuyên trả đủ tiền ăn không,
ông ấy cười và bảo: “Đó là chuyện riêng giữa hai chúng tôi.” Người ta lại
hỏi ông ấy nghĩ gì về tội trạng của tôi. Ông ấy đưa hai tay xuống bục, và
người ta thấy ông ấy đang chuẩn bị một thứ gì đó. Rồi ông ấy nói: “Với tôi,
đó là một tai nạn. Một tai nạn, ai cũng biết thế. Tình huống bất khả kháng.
Đúng thế, với tôi đó là tai nạn…” Ông ấy định nói tiếp, nhưng chủ tọa bảo
thế là đủ, rồi cảm ơn ông ấy. Khi đó Celeste hơi chững lại. Nhưng ông ấy
tuyên bố còn muốn nói nữa. Người ta yêu cầu ông ấy nói ngắn thôi. Ông ấy
lại nhắc lại rằng đó là tai nạn. Chủ tọa nói: “Phải, hiểu thế cũng được.
Nhưng chúng ta ở đây để xét xử những tai nạn kiểu đó. Xin cám ơn ông.”
Khi đó, Céleste quay về phía tôi, và tôi thấy mắt ông ướt lệ, môi ông run
rẩy. Ông ấy như muốn hỏi tôi ông ấy có thể làm thêm điều gì. Tôi im lặng,
cũng không đưa tay làm hiệu, nhưng đây là lần đầu tiên trong đời tôi muốn
ôm một người đàn ông. Vị chủ tọa ra lệnh cho ông rời bục. Céleste trở về
chỗ ngồi. Từ đó đến cuối phiên tòa, ông ấy chỉ ngồi đó, gập người về phía
trước, khuỷu tay tì lên đầu gối, hai tay cầm mũ và chú ý nghe không bỏ sót
câu nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.