KẺ XA LẠ - Trang 74

“như vậy” này liên quan đến trong các lý giải), như vậy, tôi cần phải chấp
nhận việc bác đơn kháng cáo.

Lúc này, và chỉ lúc này thôi, có thể nói là tôi có quyền cho phép mình

tiếp cận giả thuyết thứ hai theo một kiểu nào đó: tôi được đặc xá. Khi đó thì
điều đáng ngại là phải kìm bớt cơn phấn khích dữ dội trào lên trong huyết
quản và trong toàn bộ cơ thể. Tôi phải cố để không kêu lên quá to, để kêu
vừa phải thôi. Tôi cần giữ mình bình thường khi nghĩ đến giả thuyết này, để
tỏ ra đúng mực khi bỏ giả thuyết thứ nhất. Làm được như vậy, tôi sẽ có
được thời khắc bình yên. Tất cả những thứ đó cần được xem xét kỹ.

Trong một thời điểm tương tự, tôi đã một lần nữa từ chối gặp cha tuyên

úy. Tôi nằm dài nhìn khoảng trời vàng úa và cố đoán xem sắp tối chưa. Tôi
cố xua đuổi ý nghĩ về đơn kháng cáo và cảm thấy máu chảy rần rật trong
người. Tôi không bao giờ cần gặp linh mục. Lần đầu tiên sau một thời gian
dài, tôi nghĩ đến Marie. Đã từ lâu cô ấy không viết thư cho tôi nữa. Tối hôm
đó, tôi nghĩ ngợi và tự nhủ rằng cô ấy chắc đã mệt mỏi vì phải làm bồ của
kẻ tử tù. Tôi cũng nghĩ rằng có thể cô ấy ngã bệnh hoặc đã chết. Ý nghĩ đó
đến cũng là bình thường. Làm sao tôi có thể nghĩ khác đi khi hai con người
bây giờ đã xa cách, không có gì liên kết chúng tôi với nhau và gợi cho
chúng tôi nhớ về nhau. Từ lúc đó, ký ức về Marie không còn ý nghĩa đối
với tôi. Khi đã chết thì cô ấy không còn làm tôi bận tâm nữa. Tôi thấy như
thế là bình thường vì hiểu rất rõ rằng mọi người cũng sẽ quên tôi sau khi tôi
chết. Họ không còn gì để làm đối với tôi nữa. Tôi thậm chí không thể nói
rằng nghĩ như thế thì buồn.

Đúng vào lúc đó thì cha tuyên úy đi vào. Nhìn thấy ông ta, người tôi hơi

run lên. Ông ta nhận thấy thế và bảo tôi đừng sợ. Tôi bảo ông ta rằng đó là
thói quen. Ông ta trả lời rằng đây là chuyến thăm viếng thân tình, không
liên quan đến lá đơn kháng án mà ông ta không biết đến. Ông ta ngồi lên
chiếc ghế nằm của tôi và bảo tôi xích lại gần. Tôi từ chối. Tuy nhiên, tôi
thấy ông ta có vẻ rất nhã nhặn.

Ông ta ngồi một lúc, hai tay chống lên đầu gối, đầu hơi cúi, mắt nhìn

xuống tay. Hai bàn tay ông ta gầy nhưng chắc khỏe, làm tôi nghĩ đến hai
con thú nhanh nhẹn. Ông ta khẽ xát tay nọ vào tay kia. Trong khi đó, đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.