KẺ XA LẠ - Trang 9

Rồi chúng tôi lại im lặng khá lâu. Những tiếng xụt xịt và nức nở của bà

kia thưa dần. Rồi bà ấy hít hơi rất mạnh. Cuối cùng thì bà ấy cũng nín hẳn.
Tôi không buồn ngủ nữa, nhưng thấy mệt, và đau mỏi vùng thắt lưng. Bây
giờ thì việc mọi người đều im lặng lại làm tôi khó chịu. Chốc chốc, tôi lại
nghe thấy tiếng động mà không biết là tiếng gì. Mãi sau, tôi mới đoán rằng
có vài người già mút mút trong miệng, làm phát ra tiếng tóp-tóp nghe rất
kỳ. Họ không nhận ra điều đó vì họ đang chìm vào suy tư. Trước đó, tôi
nghĩ rằng người chết đang nằm kia chẳng có nghĩa gì trong mắt họ, nhưng
giờ thì tôi thấy đó là cảm giác sai.

Rồi mọi người đều uống cà phê mà ông bảo vệ đãi. Sau đó thì tôi không

biết gì nữa. Đêm đã trôi qua. Tôi còn nhớ là khi mở mắt ra thì thấy các ông
bà già đang gục lên nhau mà ngủ, trừ một người đang tựa cằm lên mu bàn
tay, còn tay thì đang túm chặt cây gậy. Ông ấy nhìn tôi đăm đăm dường như
chỉ chờ tôi thức giấc. Rồi tôi lại thiếp đi. Tôi thức giấc lần nữa vì càng lúc
càng thấy đau ở thắt lưng. Ngày mới đã đến bên trên mái kính. Một lát sau
thì một ông già cũng thức giấc và ho rũ rượi. Ông ấy khạc vào một chiếc
khăn tay rộng kẻ ô, và mỗi lần khạc nghe thật khổ sở. Ông ấy làm mọi
người thức giấc, và ông bảo vệ bảo họ nên đi. Họ đứng dậy. Cuộc thức canh
vất vả làm mặt họ xạm lại. Khi đi ra, họ làm tôi ngạc nhiên vì tất cả đều bắt
tay tôi, có vẻ như cái đêm mà chúng tôi không nói với nhau lời nào đó đã
thắt chặt tình thân.

Tôi mệt. Ông bảo vệ dẫn tôi lại chỗ ông và tôi có thể rửa ráy chút xíu.

Tôi lại uống cà phê sữa và thấy rất ngon. Khi tôi ra ngoài, trời đã sáng hẳn.
Phía trên khu đồi ngăn cách Marengo với biển, bầu trời đầy sắc đỏ. Và gió
đến từ đó mang theo vị mặn. Một ngày đẹp trời đã bắt đầu. Đã lâu tôi không
về vùng thôn quê, và cảm thấy rất muốn đi dạo một hồi nếu không vướng
việc của mẹ.

Tôi dừng lại trong sân, dưới tán cây tiêu huyền. Tôi hít thở mùi đất tinh

khôi và tỉnh hẳn. Tôi nhớ đến những đồng nghiệp cùng phòng. Giờ này, họ
đã dậy đi làm. Đối với tôi, đó luôn là khoảng thời gian tất bật nhất. Tôi còn
đang nhớ lại những chuyện đó thì tiếng chuông trong nhà đã cắt dòng suy
nghĩ của tôi. Có tiếng ồn ào bên trong cửa sổ, rồi mọi thứ lại im lặng. Mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.