KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 12

năm bằng xe bò kéo với một người đánh xe và một người dẫn đường Caphơ
tên là Jim; rằng Nevin có nói là ông ta định và nếu có thể, sẽ đi tới tận,
điểm buôn bán cuối cùng của xứ Motabl. Ơ đấy ông ta bán xe và đi bộ tiếp.
Ông cũng bảo rằng quả thật ông ta đã bán xe, vì sau đó sáu tháng, ông có
thấy ông ta ở nhà một nhà buôn Bồ Đào Nha nào đó. Người này có kể lại
với ông rằng ông ta đã mua cỗ xe của một người da trắng mà ông ta không
nhớ tên, và có lẽ người da trắng ấy cùng với người hầu bản xứ đã đi sâu vào
nội địa để săn bắn.

- Tất cả đều đúng như thế, - Tôi nói.

Tiếp đến mọi người cùng im lặng.

- Thưa ông Quotécmên, bỗng Henry lên tiếng. Tôi nghĩ có thể ông

không biết hoặc không đoán biết nguyên nhân nào đã đưa người... đưa ông
Nevin đến quyết định làm một chuyến du hành lên phía bắc?

- Tôi có nghe đôi điều về chuyện này. Tôi đáp rồi ngồi im vì không

muốn đả động đến đề tài ấy.

Henry và Huđơ đưa mắt nhìn nhau, rồi Huđơ gật đầu một cách đầy hàm

ý.

- Thưa ông Quotécmên. - Henry nói. - Tôi muốn kể cho ông nghe một

câu chuyện và xin ông khuyên bảo, có thể là giúp đỡ nữa. Luật sư của tôi có
đưa bức thư của ông cho tôi, và nói rằng tôi hoàn toàn có thể tin tưởng ở
ông. Theo lời ông ta thì mọi người ở Natan đều biết và kính trọng ông.
Ngoài ra, ông ta còn nói rằng ông là người biết giữ bí mật.

Tôi cúi xuống uống một ngụm rượu uýtki pha loãng để che giấu sự lúng

túng của mình, vì tôi là người khiêm tốn hay cả thẹn. Henry nói tiếp:

- Thưa ông Quotécmên, tôi cần phải cho ông biết sự thật: Nevin là em

trai tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.