KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 144

Liền sau đó, một người bất hạnh khác lại được dẫn đến, như con bò

được dẫn đến lò mổ. Lần này, cứ theo chiếc áo khoác da báo mà đoán thì đó
là một người quan trọng. Lại một lần nữa lại vang lên ba tiếng kinh khủng
và con mồi lại ngã xuống chết.

- Hai! - Tuala lại đếm.

Cứ thế trò chơi đẫm máu này tiếp tục cho đến khi gần một trăm xác chết

được chất đống sau lưng chúng tôi. Tôi chỉ được nghe về những cuộc đấu
kiếm của nô lệ dưới thời các vua La Mã và về những trận đấu bò ở Tây Ban
Nha, nhưng tôi có thể dám nói chắc rằng tất cả những cái ấy nhiều lắm cũng
chỉ đáng sợ bằng một nửa so với trò săn giết phù thủy này của người
Cucuan. Ít ra thì đấu kiếm nô lệ và đấu bò Tây Ban Nha còn mang lại một ít
vui vẻ cho người xem cái mà tất nhiên ở đây hoàn toàn không có. Ngay cả
những người thích ấn tượng mạnh có lẽ cũng cố để không phải tham gia trò
chơi này, nhất là khi biết rằng anh ta rất có thể là nạn nhân của nó.

Một lần, không kìm nổi, chúng tôi đã đứng dậy định phản đối nhưng

Tuala đã cương quyết ngăn lại.

- Cứ để thần công liù làm việc, hỡi những người da trắng. Chúng là

những con chó tội lỗi, những tên phù thủy, và việc giết chúng là hợp lẽ phải.
- Đó là câu trả lời duy nhất mà Tuala đã ban cho chúng tôi.

Đến gần mười giờ rưỡi thì tạm nghỉ. Những mụ già săn phù thủy tập hợp

với nhau một chỗ, chắc thấm mệt vì trò chơi đẫm máu của mình, và chúng
tôi đã nghĩ có lẽ đến đây cuộc vui sẽ chấm dứt. Nhưng không. Chúng tôi vô
cùng ngạc nhiên thấy Gagula bỗng chồm dậy từ chỗ trước đấy vẫn ngồi co
mình lại. Tay chống gậy, mụ đi ngang bãi trống chỗ chúng tôi đang ngồi.

Mụ già ghê tởm có chiếc đầu như đầu chim kển kển đang còng lưng

dưới gánh nặng của vô số tuổi tác ấy là một cảnh tượng kinh khủng, nhất là
khi mụ cố lấy sức để cuối cùng chạy ngang dọc từ nơi này sang nơi khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.