KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 160

thay. Nhưng tôi, nói thế đã đủ! - Hắn kêu lên - Cô ta phải chết! - Rồi quay
sang những người lính gác hắn quát: - Dẫn nó lại đây, còn mày, Xcraga hãy
chuẩn bị giáo.

Hai người bước lên phía trước và đi về phía cô gái. Chỉ lúc này khi hiểu

được mối nguy hiểm nào đang đe dọa mình, cô ta mới kêu to hoảng sợ rồi
bỏ chạy trốn. Nhưng những cánh tay khỏe mạnh của đám vệ sĩ đã tóm được
cô ta và dẫn về phía chúng tôi, mặc cô ta kêu khóc và chống cự.

- Tên con là gì, con gái của ta? - Gagula hỏi - Thế nào? Con không

muốn trả lời à? Hay con muốn con trai của vua giết con ngay lập tức.

Nghe nói thế, Xcraga liền mỉm cười một cách độc ác, tiến lên phía trước

một bước rồi giơ cao ngọn giáo. Đúng lúc ấy tôi thấy Huđơ theo bản năng,
đặt tay lên khẩu súng của mình. Mặc dù cả hai mặt đang ngấn đầy lệ, nhưng
vừa nhìn thấy mũi giáo lấp lánh, cô gái liền thôi không dãy dụa nữa, và bây
giờ thì đứng ngay trước mặt chúng tôi, hai bàn tay luôn bóp vào nhau toàn
thân run lẩy bẩy.

- Hãy nhìn kìa, - Xcraga kêu lên sung sướng đến tột độ. - Chưa cần chờ

đụng đến, mới chỉ nhìn thấy cái đồ chơi nhỏ bé này của ta, nó đã run lên
hoảng sợ. - Rồi hắn đưa tay vuốt vuốt mũi giáo sắc của mình.

Lúc này tôi bỗng nghe Huđơ lẩm bẩm:

- Được, tên độc ác kia, chờ có dịp là mày sẽ biết tay tao!

- Nào, bây giờ khi đã bình tĩnh trở lại, con hãy nói cho ta biết tên con là

gì đi, con gái của ta, - Gagula mỉm cười ma quái hỏi - Nào, nói đi, đừng sợ.

- Ôi, thưa mẹ - Cô gái đáng thương lên tiếng giọng run run - con là con

nhà Xucô, tên là Phulata. Nhưng thưa mẹ, vì sao con phải chết? Con chưa
làm hại ai bao giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.