KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 231

một quả bầu lớn rỗng ruột đựng đầy mỡ dùng làm đèn, bấc thắp là ruột sậy.
- Cô có đi với tôi không, Phulata? - Huđơ nói bằng thứ tiếng Cucuan sai
một cách khủng khiếp, thứ tiếng mà thời gian gần đây ông ta cố học bằng
được dưới sự hướng dẫn của cô gái trẻ xinh đẹp.

- Thưa ông chủ, tôi sợ lắm,- Phulata rụt rè nói.

- Thế thì đưa giỏ đây cho tôi.

- Không thưa ông chủ. Ông đi đâu, tôi sẽ đi theo tới đó.

Chắc thế nào cô ta cũng đi cho mà xem, quỷ quái thật! - tôi thầm nghĩ, -

rồi sẽ khối chuyện phiền toái xẩy ra khi rời khỏi đây để về lại quê hương.
Sau đó, hoàn toàn không còn giữ ý tứ gì nữa, Gagula chui vào một lối đi rất
tối nhưng đủ rộng để hai người cùng đi một lúc. Mụ the thé ra lệnh cho
chúng tôi đi theo, và chúng tôi đã đi theo, mặc dù không yên tâm lắm.
Tiếng vỗ cánh đột ngột của một con gì đó hoảng sợ khi thấy chúng tôi xuất
hiện càng làm tăng sự hồi hộp của mọi người.

- Ê! Cái gì thế này nhỉ? - Huđơ kêu lên. - Có cái gì đấy đánh vào mặt tôi.

- Dơi đấy, - tôi nói. - Đi tiếp đi!

Được khoảng năm mươi bước, chúng tôi nhận thấy lối đi trở nên sáng

lên. Một phút sau chúng tôi đã đứng giữa một chỗ rất kì lạ mà chắc ít người
từng gặp.

Bạn đọc hãy tưởng tượng phần bên trong của một ngôi nhà cực lớn mà

bạn đọc đã có dịp bước vào, lúc ấy bạn đọc có thể ít nhiều tưởng tượng ra
kích thước của hang núi khổng lồ mà chúng tôi đang rơi vào. Nhưng ngôi
nhà do thiên nhiên, nhà kiến trúc sư vĩ đại tạo nên này, còn cao và rộng hơn
bất cứ ngôi nhà nào do con người xây dựng. Không có cửa sổ nhưng ánh
sáng yếu ớt vẫn dọi đâu đó từ trên xuống. Có lẽ trên nóc hang cao hàng ba
bốn chục mét có đặt các ống thông hơi để lấy không khí. Nhưng trong tất cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.