KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 242

- Và từ bấy đến nay không có ai đến nữa? - Tôi vừa hỏi vừa liếc nhìn lối

ra vào xẩm tối.

- Không ai, thưa các ông chủ. Nhưng điều bí mật của cánh cửa vẫn được

giữ kín, và mặc dù tất cả các ông vua đều biết nó nhưng không ai dám vào,
vì tục truyền rằng ai vào đây, một tháng sau sẽ chết, như người da trắng kia
đã chết trong núi, trong hang đá mà các ông đã gặp. Đấy là nguyên nhân vì
sao các ông vua của chúng tôi không bao giờ vào đây! Ha! Ha! Ha! Tôi bao
giờ cũng nói đúng sự thật!

Đúng là lúc này thì mắt tôi và mắt mụ gặp nhau, làm tôi lạnh toát người.

Từ đâu mụ phù thủy già này lại biết tất cả những điều ấy.

- Xin mời vào, thưa các ông chủ. Nếu còn chiếc túi da dê đựng đầy đá

quý nằm trên sàn đất, nghĩa là tôi nói đúng. Còn đúng hay không, việc ai
vào đây người ấy sẽ chết, thì tự các ông sau này sẽ biết. Ha! Ha! Ha! Ha! -
Rồi bước qua cửa, mụ chống gậy đi trước, tay cầm chiếc đèn.

Thú thật đến lúc này tôi vẫn do dự một lần nữa là có nên đi theo mụ hay

không?

- Quỷ tha ma bắt mụ đi! - Huđơ nói to - Nào, ta đi! Con mụ quỷ sứ này

không làm tôi sợ được đâu! - Nói rồi ông ta tiến lên phía trước, đi theo
Gagula.

Bám theo Huđơ vẫn là Phulata, người có lẽ không lấy gì làm thích thú

lắm cái cảnh này. Cô gái tội nghiệp phải run lên toàn thân vì kinh sợ. Tôi và
Henry cũng vội vã bước theo họ.

Đi được khoảng mấy mét dọc lối đi đục xuyên đá, Gagula dừng lại. Mụ

chờ chúng tôi.

- Thưa các ông chủ, - mụ nói, tay cầm đèn trước mặt, - nhìn đây các ông

cũng biết rằng những người giấu của cải ở đây đã buộc phải vội vã rời khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.