KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 45

ông ta cũng không chê vào đâu được và ở mắt phải, như thường lệ, vẫn cái
kính một mắt độc đáo ấy. Ông ta thậm chí không quên đeo chiếc cổ áo hồ
cứng trắng như tuyết mà ông ta mang theo dự trữ rất nhiều.

- Ông biết đấy, chúng rất nhẹ, - Huđơ thật thà bảo tôi khi tôi tỏ ý ngạc

nhiên về chuyện này. - Mà tôi thì lại thích ăn mặc lịch sự.

Cứ thế, chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau dưới ánh trăng huyền diệu,

trong khi cách chúng tôi mấy mét, những người Caphơ ngồi bình thản hút
thứ thuốc ngây ngất từ chiếc tẩu được làm bằng sừng sơn dương Nam Phi.
Cuối cùng, hết người này đến người kia, họ ngủ thiếp bên đống lửa, chỉ
Ambov là không. Anh ta ngồi tách ra một bên, đầu gục lên gối và đang suy
nghĩ điều gì rất lung (Tôi đã kịp nhận thấy rằng anh ta ít khi thích tiếp xúc
với người Caphơ).

Bỗng từ những bụi rậm phía sau chúng tôi có tiếng gầm to vang lên.

- Sư tử. - Tôi nói.

Tất cả chúng tôi đều vùng dậy và lắng nghe.

Ngay lúc ấy từ phía vũng nước cách chúng tôi khoảng một trăm mét

vọng lại tiếng voi rống rất to.

- Uncungunclovo Indlovu! (Voi! Voi!) - những người Caphơ thì thầm

bảo nhau. Mấy phút sau chúng tôi nhìn thấy một đoàn dài những thân hình
đồ sộ, mờ mờ đang từ từ đi về phía các bụi rậm. Huđơ vùng dậy với vẻ hiếu
chiến cực kì, chắc ông ta nghĩ giết voi cũng dễ như giết con hươu cao cổ mà
ông ta đã may mắn bắn trúng, nhưng tôi liền nắm tay ông ta và bắt ngồi
xuống.

- Trong bất kì trường hợp nào cũng không được động đậy. - Tôi nói - Cứ

để chúng đi qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.