KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 96

- Hãy nói cho chúng tôi biết, hỡi những người da trắng, - Ông già kêu

lên một cách long trọng, tay chỉ Huđơ đang mặc độc chiếc áo sơ mi, một
nửa mặt cạo nhẵn thín. - Hãy nói cho chúng tôi biết vì sao con người to béo
kia, vai khoác áo, đôi chân để truồng, tóc chỉ mọc một nửa trên khuôn mặt
trắng, còn nửa kia thì không mọc, và ở một mắt của ông ta lại có thêm một
mắt nữa, trong suốt và lấp lánh? Và vì sao răng của ông ta lại có thể chui ra
khỏi miệng và tự quay lại chỗ cũ?

- Hãy mở miệng ra! - Tôi khẽ bảo Huđơ.

Ông thuyền trưởng liền mở miệng, mà mắt vẫn nhìn ông già, dẩu môi

gầm gừ như một con chó giận dữ, rồi hé cho ông ta xem hai hàm lợi đỏ
hồng không có một chiếc răng nào, giống hệt miệng một con voi con mới
đẻ.

Đám thổ dân ồ lên một tiếng ngạc nhiên.

- Răng của ông ta trốn đi đâu? - Họ hoảng sợ kêu lên. - Chúng tôi vừa

được tận mắt nhìn thấy chúng cơ mà!

Ném về phía đám người man rợ một cái nhìn đầy khinh bỉ, Huđơ quay

mặt sang bên, cho tay vào miệng, rồi quay lại há to miệng, và ôi, thật kì
diệu, những người thổ dân lại nhìn thấy hai hàm răng tuyệt đẹp của ông ta.

Lúc này chàng trai đã ném vào Huđơ liền sụp lạy xuống đất, rú lên một

tiếng dài hoảng sợ. Còn ông già thì hai đầu gối run lên bần bật.

- Bây giờ thì tôi hiểu rằng các ông là những vị thần, - Ông ta ấp úng nói,

- Bởi không một ai do người phụ nữ sinh ra có tóc chỉ mọc trên nửa mặt, và
một con mắt tròn trong suốt và cả hai hàm răng biết tự tháo ra lắp vào như
thế! Hãy tha thứ cho chúng tôi thưa các vị thần bất tử!

Không cần nói, các bạn cũng biết tôi sung sướng chừng nào khi nghe

những lời ấy. Lập tức chớp lấy cơ hội thuận lợi này, tôi mỉm cười một cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.