KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 97

độ lượng rồi kiêu hãnh tuyên bố:

- Chúng tôi sẵn sàng tha thứ cho các ông. Bây giờ các ông cần biết sự

thật sau đây: Chúng tôi tới đây từ thế giới khác, từ ngôi sao to sáng nhất ban
đêm vẫn chiếu trên bầu trời, mặc dù bề ngoài chúng tôi là người như các
ông.

- Ôi! Ôi! - Những người thổ dân đồng thanh kêu lên vì kinh ngạc.

- Vâng, chúng tôi tới đây từ những vì sao, - Tôi nói tiếp với nụ cười

phúc hậu; - chính tôi cũng lấy làm ngạc nhiên vì sự dối trá của mình. -
Chúng tôi xuống trái đất để thăm các ông và ban hạnh phúc cho đất nước
các ông bằng sự có mặt của mình. Các ông thấy đấy, để tới đây, tôi thậm chí
còn học thuộc cả tiếng các ông...

- Vâng, quả đúng thế! Đúng thế! - Tất cả đám thổ dân đồng thanh đáp.

- Ôi! Thưa ông chủ của tôi, - ông già ngắt lời tôi. - Có điều ông học

không được tốt lắm!

Tôi nhìn ông ta với vẻ giận dữ, đến mức ông ta phải hoảng sợ và lập tức

im lặng.

- Còn bây giờ thì, thưa các bạn của tôi, - Tôi nói tiếp, - chắc các bạn

đang nghĩ rằng sau một hành trình dài và vất vả như thế mà chúng tôi lại
được các bạn đón tiếp chẳng ra gì, nên chúng tôi đang muốn trả thù và sẽ
giết chết con người đã dám giơ tay ném dao vào vị thần có hàm răng biết di
động...

- Xin hãy tha thứ cho hắn, thưa các ông chủ của tôi, - ông già nói chen

vào bằng giọng cầu khẩn. - Hắn là con trai của đức vua chúng tôi. Còn tôi là
chú hắn. Nếu có điều gì xẩy ra với hắn, thì máu của hắn sẽ đổ lên đầu tôi, vì
tôi chịu trách nhiệm về hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.