KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 110

cho em.

Anh không thể kể nhiều về nơi ở hiện tại (đội kiểm duyệt sẽ biến thư anh

thành pho mai của tổ ong Thụy Sỹ mất), nhưng anh mong có ngày về nhà.
Ở đây có vô số tòa nhà đã tồn tại nhiều thế kỷ. Còn thức ăn ngon hơn cả đồ
mẹ anh nấu. Anh kể chuyện này cho em, nhưng nhớ đừng mách mẹ anh.
Anh đã uống thử rượu vang Pháp đấy. Dễ nuốt ra phết.

Hôm nay là ngày tập ném lựu đạn. Với cầu thủ ném bóng giỏi nhất hạt

Fayette, trò ấy chẳng bõ bèn gì. Anh không sao quên được ngày dạy em
ném bóng. Em còn nhớ có lần bóng của em bay lạc vào người gã Jack
huênh hoang không? Sau đó, đường bóng của em tiến bộ đáng kể, nhưng
anh chắc gã Jack tội nghiệp chẳng bao giờ bình phục hẳn sau lần ấy.

Có chuyện này nghe hay lắm. Mấy hôm trước họ kêu gọi lính tình

nguyện học nghề sửa chữa và bảo trì máy bay. Chắc em cũng biết anh xung
phong nhận ngay vị trí ấy. Công việc vừa sức anh. Viên trung sĩ trực tiếp
phụ trách bọn anh bảo anh học rất nhanh.

Đừng quên bạn cũ nhé. Thỉnh thoảng viết cho anh, một dòng thôi cũng

được.

Charlie

Bực mình ngành bưu điện quá đi thôi.Từ khi đến Montana, tôi đã gửi cho

Charlie năm lá thư rồi. Sau khi thư được gửi đi, phải thật lâu sau nó mới
đến tay người nhận. Rõ ràng các lá thư cũng không đến theo thứ tự gửi đi.
Tuy nhiên, anh nhận thư tôi lúc nào không quan trọng. Tôi chắc chắn anh
sẽ hú vía khi đọc thư tôi kể chuyện con sói của tôi. Tôi đọc lại thư anh, rồi
rót cho mình một ly cà phê trước khi đọc lại lần nữa. Lần này, tôi sẽ tận
hưởng từng từ hiện lên tờ giấy mỏng. Tôi đọc thư anh như thuộc lòng từng
chữ một. Việc ủi quần áo để lát nữa làm cũng được. Tôi quyết định như vậy
và lấy tờ báo Woft Point Herald ra xem. Theo trang nhất tờ Herald, giữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.