KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 137

Tôi thoáng rùng mình khi gấp lá thư trong tay. Tiết trời mùa xuân như

vừa lạnh đi đến vài độ. Lúc nhập ngũ, Charlie hăng hái biết bao. Anh sắp
cứu cả nhân loại kia mà! Còn tôi, khi nhận được thư cậu Chester cũng hăng
hái không kém vì sắp bỏ được mợ Ivy mà đi. Theo tôi, Charlie và tôi đều có
cùng tâm trạng. Cả hai cùng đều quyết tâm làm thứ mình cho là anh hùng,
cao đẹp. Hùng dũng và cao đẹp chắc là có, nhưng trước hết ta phải đào bới,
khua khoắng, cào cấu trong bùn lầy, trong đau khổ, trong sầu não mới tìm
được. Hoặc cứ cho là mình sẽ tìm được.

Vừa với tay lấy thư cậu Holt, tôi vừa lắc đầu cố xua đi suy nghĩ ấy. Thư

khá dầy dặn. Cậu Holt có bao giờ viết thư dài đâu. Chắc cậu gửi kèm một
bài báo hay. Mấy thư trước, cậu cũng làm thế.

Tôi xé phong bì. Một mẩu giấy nhỏ rơi xuống đất. “Thù lao cho tin bài

của cô Hattie Inez Brooks: 15 đô la”. Ngân phiếu ư? Tôi cố nhìn cho kỹ. Tờ
séc gửi từ tòa soạn báo Arlington News. Tôi vội đọc thư cậu mong có lời
giải thích:

Hattie yêu quí!

Đọc thư cháu thá thúvị, dí dỏm quá, cậu bèn đưa ông George

Miltenberger, tổng biên tập tờ thời báo Arlongton cùng đọc. Ông cũng đồng
ý với cậu rằng, những bài viết về cuộc sống trang trại hay và sống động
như thế sẽ khiến nhiều độc giả quan tâm. Trong thư của tổng biên tập (cậu
có gửi kèm), bày tỏ hy vọng cháu sẽ viết thêm nhiều bài như thế cho báo.
Mong cháu đáp ứng được nguyện vọng ấy của tòa soạn.

Thương cháu nhiều

Cậu Holt

Tôi mở nhanh lá thư của ông Miltenberger. Ông đề nghị nếu tôi tiếp tục

viết bài đăng báo, cho tới lúc chứng minh được quyền sở hữu đất vào tháng
Mười một, tòa soạn sẽ trả tôi 15 đô la mỗi tháng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.