KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 212

- Con giúp gì được không ạ? Cô Leafie bảo:

- Sao thế? Cháu sẽ là giám sát viên. Cháu vừa được giao nhiệm vụ quan

trọng đấy nhé.

Thằng bé ngoái đầu, nhìn đăm đăm về hướng Phó Hội đồng Patton đã

đưa bố nó đi. Nó ngồi như thế một lúc lâu:

- Bố cháu thích kẹo bạc hà. Hay mình nấu kẹo bạc hà đi.

- Đồng ý cả hai tay.

Cô Leafie phủi váy áo, còn tay chìa tay đỡ cô đứng lên.

Mấy tiếng đồng hồ sau, chị Mabel và tôi mới về tới. Cha Schatz định

quyên tiền bảo lãnh cho anh Elmer. Ông hứa

- Ngày mai, ta sẽ tác động để họ thả Elmer.

Cô cháu tôi ở lại chuyện trò an ủi Mabel. Sau khi uống thêm bình cà phê,

cô Leafie và tôi dọn vén đồ đạc, chuẩn bị sang nhà chị Perilee. Tôi ước sao
mình được như cô Leafie. Đây là những suy nghĩ được cô phát biểu thành
lời lúc chia tay:

- Dù có chuyện gì chăng nữa, em vẫn còn bạn bè. Hãy nhớ bạn bè là để

giúp đỡ nương tựa lẫn nhau.

Chị Mabel gật đầu rồi quay quả vào nhà với con. Suốt dọc đường đến

nhà chị Perilee, tôi chỉ nghiền ngẫm bài viết mới nhất gửi ông
Miltenberger. Sau khi đọc bài báo có nội dung ghê sợ về những hành động
tàn ác của giặc Đức, lòng tôi cũng sôi sục căm phẫn. Lúc trước, tôi đã viết
nháp như sau: “Mỗi người dân phải biết làm tròn bổn phận của mình. Xa
gia đình người thân chỉ là một sự hy sinh nho nhỏ, có đáng gì! Xin hãy nhớ
tới bao em nhỏ bơ vơ trên đất Bỉ, bao người Pháp đang chết dần vì đói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.