KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 315

Tôi cúi gằm. Những giọt lệ tôi cố ngăn khi gặp Traft giờ theo nhau tuôn

trào như suối. Tôi ngẩng mặt nhìn người bạn thân thiết bấy lâu:

- Mất rồi, chị Perilee ơi. Em không giữ được đất của cậu Chester. (Tôi

lúng túng lục túi tìm khăn tay lau nước mũi lòng thòng). Đất của em.

- Tội nghiệp em tôi.

Chị đứng bật dậy, đi vòng qua bàn, đặt tay lên vai tôi. Tôi khóc òa:

- Em tưởng em có nhà. Nhà của em. Nh... nhưng giờ em trắng tay rồi.

Chị Perilee nâng cằm tôi lên:

- Thứ em có còn hơn chán vạn căn lều cũ trên trang trại nhỏ. Em có bao

người yêu thương em bằng tất cả tấm lòng.

Tôi sụt sịt. Suốt đêm qua, tôi thức trắng nghĩ mọi sự đời. Thế rồi, tôi

cũng lên kế hoạch hẳn hoi. Tôi lau mũi, còn chị Perilee kéo ghế ngồi sát
bên tôi:

- Em mong... em nghĩ hay em sang ở nhờ nhà chị ít lâu. Em sẽ kèm

Chase học, giúp việc anh Karl... (ánh mắt chị Perilee khiến tôi im bặt. Chị
lắc đầu, thở hắt ra. Tôi bèn nói chữa). Vậy chắc em đòi hỏi quá nhiều rồi.

Chị cầm tay tôi:

- Nếu không thấy em hỏi, chắc chị nghĩ ngợi đến phát ốm. Chị biết nói ra

bây giờ không phải lúc, nhưng... (Chị nhìn quanh phòng). Chị sẵn sàng đổi
tất cả để có em ở cùng. Nhưng trong nhà này... (Chị vẫy tay buồn bã) nhìn
đâu cũng thấy Mattie. Với người khác, thế sẽ là niềm an ủi. Nhưng với chị
thì không.

- Ý chị là sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.