- Chào bác. Ông Ebgard có nói bác sẽ chỉ cháu cách chọn lương thực dự
trữ.
- Xem nào, cháu gái ông cậu Chester đây phải không?
- Vâng, sao bác biết? Ông Hanson bắt tay tôi:
- Chào cô hàng xóm. Cô Perilee có nhắn bác giúp cháu thật nhiệt tình.
Ông niềm nở rời quầy:
- Nếu có sức, chắc Perilee đã bao bọc dân cả vùng này rồi. Hiện giờ,
hàng trong kho hạn chế, đường và bột mì không nhiều lắm. Nhưng với
cháu, bác sẽ cố gắng cung cấp mọi mặt hàng thiết yếu.
Ông lập tức tìm kiếm, tập trung thực phẩm ra quầy với tốc độ nhanh
hiếm thấy. Thấy vẻ kinh ngạc của tôi, ông bảo:
- Cháu gái ơi, nếu ngoài trời lạnh âm 10˚C, tuyết rơi lấp kín cửa ra vào,
cháu sẽ lấy làm mừng khi có bao đậu nặng cả yến trong nhà đấy.
Chỉ loáng sau, hàng của tôi đã có đủ: một phần tư thùng bột mì (khoảng
46 ki lô gam), bảy không lô gam bột ngô, 10 ki lô gam cà phê, rồi thì dầu
hỏa, nho khô với đủ loại trái cây sấy khô, một hộp trà, vài hộp thịt, thực
phẩm đóng hộp khác và vài loại gia vị.
Ông Hanson phân trần:
- Cố lắm, bác chỉ có thể bán cho cháu 11 ki lô gam đường. Thời chiến
mà, thông cảm nhé.
- Không sao đâu ạ.
Tôi vẫn chưa biết dùng cách nào cho hết chỗ đường ấy.