KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 50

Tiếng thở đều đặn báo “Ngài” Whiskers đã ngủ say. Ngày hôm nay quả

thật vất vả. Tôi múc chút nước nóng trong ngăn nước dự trữ phía trên bếp
lửa cho vào chậu men lớn, sau đó thả bánh xà phòng vào, lắc một chút cho
ra bọt. Tôi nhanh tay rửa vài món bát đĩa vừa dùng, múc nước sạch tráng
cho hết xà phòng. Chén đĩa sạch xếp trên tấm khăn vốn là vải cắt từ bao
đựng bột mì một lát trong lúc tôi lục túi hành lý tìm khăn khác giống như
vậy để lau. Không thể để ai bảo rằng, tôi để bát đĩa khô tự nhiên mà không
lau sạch sẽ. Xong xuôi, tôi quay sang dọn giường.

Vì chật chội (tổng diện tích nhàchỉ bằng thềm nhà mợ Ivy), nên giường

được dựng lên, treo bằng lò xo sát tường. Tôi hạ giường xuống. Vải trải
giường cũ của cậu Chester làm giẻ lau thích hợp hơn. Tôi khẩn trương đưa
ngay tấm khăn trải giường mang theo vào sử dụng. Chỉ sau vài phút không
chăm chút đến bếp lửa, nhiệt độ trong phòng tụt xuống đáng kể. Tôi bảo
“Ngài” Whiskers:

- Hy vọng hai đứa mình không biến thành hai cục nước đá.

Con mèo leo tót lên giường.

Tôi cởi váy áo, vội vã chui vào chiếc váy ngủ bằng lanh, gân cổ hát

tướng lên cho đỡ lạnh:

- Đoàn lính Thập tự chinh vững vàng dấn bước, nào hãy xông thẳng ra

trận tiền!

Miệng gào ông ổng, chân tôi dậm thình thịch lúc đi tắt đèn trước khi

nhảy phóc lên giường. Chỉ mới được vài phút, tôi đã nhào xuống đất, mặc
thêm tầng tầng lớp lớp quần áo, đội mũ kín mít và xỏ liền hai đôi tất. Cuối
cùng, với “Ngài” Whiskers cuộn tròn dưới chân, tôi cũng đủ ấm để ngủ một
giấc.

Khi thức dậy, mắt tôi mờ mịt, bụng đói cồn cào. Và lạnh cóng. Ra khỏi

giường, tôi quấn chăn quanh vai:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.