KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 59

nhà ở. Đang đi, tôi nghe tiếng chuông ngựa kêu leng keng, tưởng đâu
Giáng sinh vừa đến. Hai con ngựa xám nhạt kéo chiếc xe trượt tuyết đang
đến gần.

Jim Gà Trống cất tiếng chào từ xa:

- Xin chào!

Dù đang bận việc nhà túi bụi, nhưng tôi biết: theo phong tục ở Montana,

tôi nhất định phải mời khách vào nhà.

- Mời anh vào uống ly cà phê đã.

Jim Gà Trống thì thầmvới mấy con ngựa nhưng chúng lắc đầu, tức tối

dậm bốn vó xuống tuyết.

- Hôm nay chắc không được đâu. Tôi đang định đến Vida đây.

- Ngựa của anh đẹp quá. Ngựa màu ấy khá hiếm.

- Traft Martin tức điên lên vì tôi không bán chúng cho hắn. Gã đó thường

vênh váo vì cho rằng chỉ có hắn mới có ngựa đẹp nhất vùng.

Nghe giọng Jim, tôi biết anh hả hê khi làm Traft Martin phật ý. Tôi chưa

gặp Traft Martin. Nghe chị Perilee nói anh ta và bà mẹ (là bà béo mặc váy
vàng chóe ở tiệm ông Hanson) là chủ trang trại lớn nhất vùng. Nhà họ
không công nhận đường ranh giới phía Đông Bắc giáp với đất của tôi.

- Trời lạnh thế này, cô xoay xở ra sao?

- Khi nào hết mùa đông, chắc tôi phải ăn mừng. Tôi đoán mùa xuân ở

đây đẹp lắm.

Jim cười sặc sụa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.