KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 62

chắc nó làm nhiều việc còn giỏi hơn tôi, có điều nó không thèm thi thố với
tôi làm gì cho mệt. Sáng nào cũng vậy, nó phởn phơ nhấm nháp phần thức
ăn ít ỏi dành cho mình rồi tự ra ngoài kiếm chác thêm.

Nhưng ả bò cái Violet khác hẳn. Plug càng tử tế bao nhiêu, nó càng quá

quắt bấy nhiêu. Sau một ngày dài, tôi mới rút được kinh nghiệm “xương
máu” rằng: đừng bao giờ đứng sau đuôi nó. Lông đuôi cứng như dây kẽm
gai của nó tranh thủ mọi lúc để quất vào da mặt tê buốt vì khí lạnh của tôi.
Không có trò nào khiến nó hả hê bằng trò chơi cho xô sữa đầy rồi đá đổ
bằng chân sau.

- May cho mày đấy. Thịt mày dai quá, tao có hầm cũng chỉ tốn củi thôi.

Một sáng nọ, nó lại khoái trá trò “đá xô sữa” ưa thích. Tôi tức tối phát

mạnh vào mông nó, đoạn dựng cái xô sữa trống trơn lên. Nếu nó không
phải nguồn sữa tươi duy nhất thì ngay ngày đầu tiên, tôi đã đuổi nó đi cho
rảnh.

- Ối!

Cái đuôi bò cào ngang mặt tôi. Làm như nó biết tôi đang nghĩ gì và lập

tức trả đũa vậy. Đang trong cơn tức giận, tôi giáng cho nó một đòn nữa và
dùng ngay câu chửi tục học được trên tàu. Mợ Ivy không ở đây, nhăn mặt
kinh hãi với thứ ngôn ngữ bẩn thỉu tuôn ra từ miệng tôi. Nói thực, cảm giác
được chửi rủa khi tức cành hông cũng đặc biệt ra phết.

Thế là xong việc ngoài nhà kho. Tôi xua Plug và Violet ra ngoài. Đúng

như Jim nói, mấy ngày qua gió ấm có thổi qua đồng cỏ. Những mảng cỏ
xanh hớn hở chui lên trên mặt đất lạnh giá. Tuy cỏ tươi không nhiều nhưng
hai con gia súc có vẻ hài lòng khi được đổi món.

Tôi trở lại vào nhà. Hôm nay thứ hai, ngày giặt quần áo. Tối qua, tôi đã

ngâm quần áo vào hai cái chậu lớn. Trước bữa sáng, tôi đặt nồi nấu quần áo
lên bếp, xách cả chục ấm nước từ giếng đổ vào đó. Từ sáng sớm đến giờ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.