KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 135

tiền. Huống chi con cảm thấy chị ấy chỉ cần được gả cho một người bình
thường thì cũng đã rất tốt rồi." Phó Tự Nhạc từ tốn mở miệng.

"Tự Nhạc, ta đâu phải có ý này, cũng chẳng phải muốn tìm cho chị con

một người đàn ông giàu có, chỉ muốn mang nó ra bên ngoài thăm thú một
chút mở mang tầm mắt. Con xem, nó cả ngày cửa lớn không ra, cửa nhỏ
cũng không mở, khiến cho ta thật đau lòng a."

Phó Tự Nhạc không nhanh không chậm bình tĩnh nói: "Về điểm này con

nhất định sẽ chú ý nhiều hơn. Phu nhân, thiếu gia thân phận cao quý, chị
của con vẫn còn rất đơn thuần, thật sự không dám làm phiền đến thiếu gia."

Lương San khuyên: "Tự Nhạc, con đừng nói lời khách khí như vậy.

Bình thường con luôn bận học, mỗi tuần về đây có hai lần thì làm được gì.
Dù sao A Khuynh trong khoảng thời gian này cũng đang nghỉ ngơi bồi
dưỡng thân thể, lại rất nhàn rỗi, đi ra ngoài cũng thuận tiện giúp nó luyện
tập vật lý trị liệu. Hơn nữa ta đã cảnh cáo nó rồi, nếu nó còn dám khi dễ Tự
Hỉ, ta nhất định sẽ trị tội nó!"

Hạ Khuynh nãy giờ ù lì ngồi yên một chỗ không lên tiếng, đột nhiên

hắn quay sang dò hỏi Phó Tự Hỉ: "Phó Tự Hỉ, em muốn đi ra ngoài chơi
không?"

Phó Tự Hỉ nhìn về phía Phó Tự Nhạc, Phó Tự Nhạc cũng xoay qua nhìn

cô.

Cô biết Phó Tự Nhạc không thích cô cùng Hạ Khuynh đi ra ngoài, nên

không dám nói chuyện.

Hạ Khuynh lúc này cười như không cười nhìn Phó Tự Nhạc liếc mắt

một cái, tiếp tục nói: "Tôi hỏi thì em cứ trả lời đi."

Phó Tự Nhạc lạnh lùng liếc hắn. Hạ Khuynh, nhà ngươi giỏi lắm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.