KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 29

Phó Tự Hỉ lắc lắc đầu, hai mắt đỏ hoe ngập nước mơ hồ nhìn hắn, cứ

như nghe không hiểu hắn đang nói cái quái quỷ gì.

Hắn vốn cũng không trông cậy vào chuyện cô có hiểu được những lời

hắn nói không, chỉ liếc nhìn cô rồi nói: "Có thể đứng lên được chưa?"

Cô cảm thấy bây giờ hình như mình được cho phép cử động rồi, mới

nhanh chóng đứng lên, sau đó chạy nhanh lùi ra sau mấy bước.

"Em trốn xa như vậy làm gì?" Hạ Khuynh thấy cô chạy xa như vậy

tránh hắn như tránh ôn thần, nhất thời trong lòng bực bội tức lên muốn nắm
cô kéo trở về.

Lúc này cô đang đứng cách xa hắn, nghe hắn nói vậy liền ngoan ngoãn

bước đến.

"Em tự nhìn mình xem bộ dạng em bây giờ xấu xí hù dọa người đến

mức nào." Hạ Khuynh đương nhiên không thể để cho người khác thấy bộ
dáng lúc này của cô, Lương San mà biết được thế nào cũng dám bóp hắn
chết lắm.

Thấy cô đang đứng ngơ ra, hắn lại có vẻ như đang cam đoan: "Tôi sẽ

không đụng đến em nữa, đi rửa mặt đi. Tôi đi kêu chú Hoắc lái xe chở
chúng ta ra ngoài."

Nói xong hắn lăn xe lăn đi ra ngoài. Cô nhìn hắn rồi mới giúp hắn đẩy

xe lăn ra khỏi phòng sách.

Phòng sách của Hạ Khuynh cạnh với phòng ngủ, ngơ ngác một hồi cô

mới bước vào phòng tắm trong phòng ngủ đó.

Nhìn thấy gương mặt bây giờ của mình qua gương soi, cô cũng giật

mình.

Vốc nước rửa một hồi cô vẫn cảm thấy rửa mãi sao vẫn không sạch. Đột

nhiên lại nghe thấy tiếng mở cửa làm cô khẽ giật mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.