KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 302

đều được nhìn thấy vẻ mặt ngây ngô này của cô ấy khi vừa rời giường.

Thật sự là đáng yêu chết đi được!

Nhưng mà, nghĩ thì nghĩ thế thôi, anh biết rõ hiện tại vẫn chưa đến

lúc…

Chứng dị ứng của cô ấy vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn, chỉ sợ không khí

nóng quá cô ấy lại tái phát.

Hạ Khuynh ôn nhu nói: "Bé cưng qua đây ‘gặm’ anh một cái, rồi anh sẽ

dẫn em đi ăn sáng… được không?"

Phó Tự Hỉ trợn tròn mở to hai mắt: "Em ‘ăn’ anh, anh không giận sao?"

"Không giận, về sau cũng sẽ không bao giờ giận."

Cô yên tâm nở nụ cười: "Đúng rồi! Không thể lúc nào anh cũng ‘ăn’ em

mà em lại không được ‘ăn’ lại anh, đúng không, hì hì!"

"..." Hạ Khuynh dở khóc dở cười, nhìn Phó Tự Hỉ nở nụ cười mị hoặc

dụ dỗ: "Đến đây nào bé cưng của anh!"

Thật ra kĩ thuật hôn môi của Phó Tự Hỉ giống như đang gặm thức ăn,

mặc dù ban đầu cô là người chủ động, nhưng kết quả cuối cùng cũng vẫn bị
Hạ Khuynh đè ép đảo khách thành chủ.

Cô bị anh hôn đến đầu óc choáng váng, cơ thể mềm nhũn nằm úp sấp

tựa vào lòng anh, đứng cũng không vững đành phải tì vào hai vai anh để
chống đỡ.

Hạ Khuynh vô cùng thỏa mãn.

Tuy rằng Phó Tự Hỉ đã đồng ý xác lập mối quan hệ này, nhưng cô nàng

chưa bao giờ chủ động ôm anh. Cô luôn ngoan ngoãn nghe theo anh nhưng
cũng không bao giờ đáp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.