KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 346

thẹn thùng sang một bên mà nói: "Lúc ngủ phải cởi sạch quần áo… để…
sinh cục cưng."

"Ồ, như vậy sao?"

"Đúng vậy."

"Vậy em còn tỏ ra thẹn thùng làm gì?"

"Cũng đã bị nhìn thấy hết rồi."

"Anh đã sớm nhìn em sạch sẽ từ đầu đến chân."

"A!" Phó Tự Hỉ vừa thẹn vừa sợ, mờ mịt nhìn anh: "Em đã quên..."

Cô không nhớ rõ anh đã nhìn thấy sạch trơn cơ thể của mình bao nhiêu

lần.

"Không sao cả, từ nay về sau em sẽ không có cơ hội để quên đâu."

Phó Tự Hỉ ngơ ngác cảm thấy vẻ mặt của Hạ Khuynh khi nói những lời

này thật sự rất rất rất xấu xa!

Tay anh bắt đầu lần vào vạt áo của cô, nhếch mép cười khẽ: "Vậy thì

chúng ta cởi sạch quần áo rồi ngủ nào!"

Hai gò má Phó Tự Hỉ lan ra rặng đỏ như phát sốt, cởi sạch? Như thế thì

chỗ không nên cho người khác xem cũng bị anh nhìn thấy mất rồi! Càng
nghĩ càng cảm thấy xấu hổ không chịu được, cô lay lay cánh tay anh.

"Hạ Khuynh..."

Tay Hạ Khuynh lần vào trong áo Phó Tự Hỉ di chuyển dần lên trên, bàn

tay dán lên hai trái đào mật hấp dẫn, ánh mắt mờ mịt nhìn cô: "Phó Tự Hỉ,
em tin anh không?"

Phó Tự Hỉ vì câu hỏi này của anh mà từ trạng thái mông lung chuyển

hẳn sang sửng sốt, nghĩ nghĩ một lúc rồi nhìn anh, kiên định gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.