KHUYNH NHIÊN TỰ HỈ - Trang 529

"Ai bảo em suốt ngày cứ dùng vẻ mặt đáng thương để nhìn anh!" Chính

cô tình nguyện làm M thì cũng đừng trách anh là S.

Cô vội vàng giải thích:

"Không có không có, do em sợ quá nên không dám nhìn anh..."

Anh bắt đầu cảm thấy không vui:

"Vì lúc đó em không bao giờ mỉm cười với anh."

Cô mở mắt thật to nhìn anh.

"Anh luôn bắt nạt em thế thì tại sao em phải cười với anh?"

"Thật ra em chỉ cần chịu cười với anh một chút anh sẽ không bắt nạt em

nữa."

"Vì sao vậy?" Phó Tự Hỉ thắc mắc, hai chuyện này đâu liên quan gì đến

nhau?!

"Anh cũng không nghĩ đến việc chúng ta lại trở thành như vậy."

Hạ Khuynh buông tay, đưa lưng về phía cô, trong lòng cực kì không

vui.

Phó Tự Hỉ thấy vậy thì chạy đến ôm cánh tay anh, đưa mặt cọ cọ vào

lưng anh.

"Hạ Khuynh, hôm nay em đã kể cho ông nội nghe rất nhiều chuyện

trước đây. Nhưng mà có rất nhiều chuyện em không còn nhớ rõ. Mặc dù
anh thường bắt nạt em, nhưng ngoại trừ Tự Nhạc thì anh là người đầu tiên
giúp đỡ em rất nhiều, vì vậy em rất biết ơn. Hơn nữa em biết, anh thích bắt
nạt em nhưng không bao giờ để cho người khác khi dễ em."

"..."

Cô lại tiếp tục cọ cọ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.