KHUYNH TÀN ĐỊA TẪN - Trang 47

Lưu Diệp Phong sắc mặt nháy cái âm hàn thấy rõ. Trước mắt hắn là 1

tên béo ú, mắt híp, mặt gian xảo chết đi được, mắt y nhìn hắn thì rõ mồn
một là thòm thèm. Gừ. Sắc đẹp của ta là để ngươi nhìn là nhìn đấy à (
Nguyệt: Cho Thiên ca nhìn thôi ha bé =])

“ Quan quản sự, ngươi có biết có thứ nhìn vào mù mặt không? Ân?”

Dùng ánh mắt sắc lẹm nhìn kẻ béo ú kia khiến y sợ hãi mà tái mép mặt

lại, Lưu Diệp Phong đắc ý dào dạt bước qua tên béo rồi đi thẳng ra ruộng.

“ Thiếu gia, thiếu gia. Trời hãy còn nắng, ngài ở đây ta đi lấy sổ sách

cho người.”

Quan quản sự kia hốt hoảng chạy đến ngắn Lưu Diệp Phong ra đồng.

Khỉ mũi khinh thưởng, Lưu Diệp Phong làm 1 bộ “ ngươi mà cũng biết lo
cho ta” rồi đi thẳng.

Cánh đồng này rộng bát ngát, đang vào mùa thu hoạch nên nhiều người

ra đồng từ rất sớm. Lưu Diệp Phong đứng trên cánh đồng, nheo mắt nhìn
bốn phía. Sao hắn thấy những người đang làm đồng này gầy yếu đáng
thương quá à.

Đang nghĩ thì có tiếng la oe óe bên tai, Lưu Diệp Phong quay lại thì thấy

một đám người đang hung hăng đấm đấm đá đá.

Bên trong là một nam hài lớn hơn hắn 2 tuổi, gầy gò, đen nhẻm cùng

một ông lão có tuổi đang bị mấy tên kia đánh. Dù đau nhưng nam hài vẫn
bất khuất nhìn lại đám người to con kia.

“ Ngươi a, dám dấu Quan lão gia. Ta đem ngươi đánh chết xem con gái

ngươi có ra mặt không. Nếu ngày mai Quan lão gia không thấy nàng ta, thì
đừng mong các ngươi sẽ sống.”

“ Hừ, tỷ tỷ ta đi rồi. Ngươi đừng hòng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.