KIẾM CHỦNG - Trang 15

Cửa mở, một cơn gió tuyết lạnh thổi vào, thế nhưng lão phu tử không

cảm giác được có người tiến vào. Nghi hoặc, ông ngẩng đầu lên nhìn thì
thấy trước cửa có một con rắn nhỏ màu vàng lóng lánh, trước mặt con rắn
có một chiếc lá cây bao lấy vài trái cây màu hồng.

Lão phu tử ngẩn người nhìn tiểu Kim Xà, Kim Xà lại hô: “Lão sư…”

Lão phu tử lúc này mới khôi phục tinh thần, kinh ngạc nhưng không hề

sợ hãi hỏi: “Là ngươi gọi ta?”

“Đúng vậy, lão sư” Kim Xà gật đầu nói, thanh âm tuy không tự nhiên

nhưng nếu cẩn thận thì vẫn nghe rõ được.

Lão phu tử tựa như có chút hứng thú cười nói: “Vì sao ngươi gọi ta là

lão sư”

“Ta nghe lão sư giảng bài đã mười năm nên gọi là lão sư” Kim Xà nói

Lão phu tử có chút cao hứng cười nói: “Không thể tưởng tượng nổi trong
lứa ta dạy lại có một dị tộc” Lại hỏi: “Ngươi mang hoa quả trong núi tới vì
cái gì?”

Kim Xà đáp: “Ta nhìn thấy người trong thôn đến nhà lão sư lúc nào

cũng mang theo cái ăn cho nên ta cũng đi tìm một ít sơn quả, đáng tiếc
tuyết đọng bao trùm cả ngọn núi, hoa quả khó tìm chỉ thấy vài quả này”

Lão phu tử nghe Kim Xà nói xong thì đứng bật dậy kinh ngạc nói: “Thật

là hiếm có, dị tộc mà hiểu được lễ tiết trong nhân gian, vậy thì ta sẽ nhận
ngươi làm đệ tử” Ông vừa nói vừa đi tới gần Kim Xà cạnh cửa nhặt hoa
quả lên, từ đầu tới giờ không hề có một chút hoảng sợ nào với việc Kim Xà
có thể nói tiếng người.

Lão phu tử đặt sơn quả lên bàn sau đó lại ngồi xuống, Kim Xà cũng vào

phòng, rồi đứng trước mặt lão phu tử, cạnh chậu than.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.