KIẾM CHỦNG - Trang 164

KIẾM CHỦNG

KIẾM CHỦNG

Thân Vẫn Chỉ Tiêm

Thân Vẫn Chỉ Tiêm

Chương 23

Chương 23

Vô Niệm Vô Tưởng Nhìn Núi Tuyết

Vô Niệm Vô Tưởng Nhìn Núi Tuyết

T

âm niệm là thứ không chịu bất cứ pháp nào trên đời khống chế, thế

gian có rất nhiều người thông minh đều thua bởi tâm thần bị loạn. Cho nên
người tu hành thường làm một việc gọi là quan tưởng, bởi vì quan tưởng có
thể loại trừ tạp niệm. Từng có một vị đại năng của Phật Môn nói: “Tâm như
đài gương sáng, giờ giờ cần phủi sạch, chớ để nhuộm trần ai” (Tâm như
Minh Cảnh Đài, Thời thời cần phất thức, Vật sử nhạ trần ai) Kim Tượng Đế
cũng từng lâm vào trạng thái vô niệm vô tưởng này, hắn nhớ rằng chỉ ngẩn
người nhìn trời rồi lúc bừng tỉnh đã hết một ngày, đó chính là vô niệm vô
tưởng. Nhưng bảo hắn tìm lại cảm giác này thì hắn chịu. Đó là sự khác biệt
giữa tu pháp môn quan tưởng và không tu pháp môn quan tưởng.

Trong núi xanh, hoa đã tàn rất nhiều chỉ còn lại một vài bông hoa bị tuế

nguyệt nhuộm màu tái nhợt là vẫn còn đang cố gắng bám trụ trên cây. Đáy
cốc có một bụi hoa đỗ quên, dưới gốc hoa có một lão nhân tóc trắng, lão
nhân nhắm mắt tĩnh tọa, vươn một tay ra, ngón tay chỉ lên trán của một con
tiểu Kim Xà đang cuộn người lại.

Tạp niệm của Kim Tượng Đế sau khi nghe thấy giọng nói của Tuệ Ngôn

dã biến sạch, giống như có người thổi một hơi trên gương, phủi sạch bụi
bậm đầy mặt kính.

“Vô niệm, vô tường”

Kim Tượng Đế không biết gì nữa, ít nhất là không biết sau khi mình tiến

vào trạng thái vô tưởng vô niệm thì Tuệ Ngôn sẽ làm gì. Hắn không cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.