KIẾM CHỦNG - Trang 247

có thể trở về trong thôn, lão phu tử còn tại thế thì… hắn nhất định sẽ hỏi tại
sao lại có những chuyện này.

Tất cả mọi người an phận thủ thường tu hành không tốt ư? Tất cả chỉ

việc tĩnh tọa thu nạp linh khí thiên địa sau đó ngao du thiên hạ chẳng phải
sảng khoái ư, vì sao còn xuất hiện nhiều đạo luận phức tạp như vậy, vì sao
lại có nhiều lý do để giết gười đến như thế.

Cho nên tính tình của Kim Tượng Đế lại dần lạnh đi, thị phi tuy có

nhưng đạo niệm lại trở nên mơ hồ.

Tiểu cô nương thấy rõ hết thảy thì ngừng hét, đi tới gần Kim Tượng Đế

rồi ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn mặt hắn, phảng phất muốn từ gương mặt
kia nhìn thấy điều gì đó.

“Ngươi rất kiên cường”

Kim Tượng Đế lật qua lật lại gà rừng trong tay cũng không quay đầu lại.

Thanh âm của hắn ôn hòa nhưng có cảm giác xa xôi.

Tiểu cô nương chỉ nhìn hắn, không đáp.

“Ta sẽ dẫn ngươi trở lại thế giới nhân loại” Kim Tượng Đế nói.

Tiểu cô nương không trả lời, Kim Tượng Đế cầm thịt gà đã chín đưa

cho nàng, có nhiều chỗ đã cháy, có nhiều chỗ tựa như còn chưa chín hẳn.
Tiểu cô nương lúc này mới thôi nhìn Kim Tượng Đế, nhận gà rừng muốn
cắn rồi lại kêu lên một tiếng…, gà rừng quá nóng nên rơi xuống. Tiểu cô
nương lập tức ngồi xổm xuống rồi cầm cây gỗ xiên qua gà rừng rồi cắn sau
đó lại rụt lại, cứ như vậy cho tứi khi căn lần thứ tư mới gặm được một
miếng nhỏ.

Kim Tượng Đế ngồi lặng nhìn chỉ cảm thấy tánh mạng của tiểu cô

nương này giống như một đống hỏa diễm, tuy có vẻ tràn đầy nhưng lại có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.