KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 184

bộ dáng vũ phu nhất phái.

Hắn thấy hai ngườiLâm Phương Sinh liền dừng cước bộ, hành lễ, “Xin

hỏi khách nhân, Hàn lang bị bệnhởđâu?”

Lâm Phương Sinh thấy hắn nôn nóng, vội vàng muốn thử; tuy rằng có

vẻ hấp tấp nhưng lại không tham lam, giống như đang muốn luận pháp,
kiếm tuđang cuồng nhiệt muốn thử kiếm.

Lâm Phương Sinh sinh vài phần hảo cảm với người này, lấyViêm Dạ từ

ngự thú bài ra,đặt trên mộtđài bằng thanh ngọc. Ngườiđànông tự xưng là
trưởng lão ngự thú môn hai mắt tỏa sáng, nóng lòng muốn thử; lập tức cẩn
thận kiểm tra toàn thân tiểu súc sinh, từ chóp mũiđến gốcđuôiđều tỉ mỉ xem
xét. Hắn lại hỏi kĩ thứcăn hàng ngày của Hàn lang,Lâm Phương Sinhđều
nhất nhất trả lời.

Diêm Tà thì buồn chánđến mức phát ngáp.

Trưởng lão kia nhấn mạnh ngón tay, nhẹ nhàng xoa lên huyệt vị quanh

thân Hàn lang, lại thêm vào chút linh lực, khiến sói con thoải máiđến mức
duỗi cả tứ chi,đầu lưỡi cũng thò ra ngoài.

Qua thời gian uống một chén trà nhỏ, trưởng lão mới lưu luyến không

rời buôngViêm Dạ ra, “Đạo hữu không cần lo lắng. Hàn lang mới sinh cơ
thể vốn mỏng manh, nếu rời mẹ sẽ gàn như không sống nổi. Con sói này
mệnh tốt,đượcăn thượng phẩm tiênđan, lại nuốt thêmmột con giao, tính
mạng không có gìđáng lo, ngủ thêm mấy ngày sẽ tỉnh. Chỉ là ngày sau tiến
giai… E sẽ gặp trở ngại….”

Lâm Phương Sinh cười nói, “Ta vốn là kiếm tu, ngoại lực cũng chẳng

giúpích gì. Tiểu súc sinh này chẳng qua cũng là một hồi duyên phận, nếu
không thểluyện linhthì ta vẫn nuôi nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.