KIẾM TU LÃNH LOẠI TỐC THẦN PHÁP - Trang 573

Cảm xúc nóng như lửa càng thêm rõ ràng, đúng lúc này Hách Liên Vạn

Thành lại dùng lực, đỉnh mãnh liệt vào sâu bên trong, nam căn nóng cứng
không hề lưu tình mà nện lên nơi yếu ớt nhất. Lâm Phương Sinh thất thanh
kêu lên sợ hãi, lại bị sư tôn che miệng lại, nửa tiếng cũng không thoát ra,
chỉ có thể rên lên ư ử mấy tiếng. Khoái cảm ngập đầu ùa tới, trước mắt chợt
trắng xóa, nam căn bắn ra tung tóe.

Ma Tu kia vẫn nhíu mày nhìn chung quanh, nhếch mũi ngửi thử, “Gần

đây chắc chắn có nhân khí. Nhất định phải tìm được nó ra, chúng ta sẽ có
một bữa no nê.”

Cứ vừa lải nhải như vậy, vừa đi xa dần.

Ma Tu này tuy đang thèm khát máu thịt, nhưng nếu dốc toàn lực mà

đánh thì cũng không phải đối thủ của Lâm Phương Sinh, cho nên cũng
không ngại.

Chỉ là nến bị phát hiện dưới hoàn cảnh này…

Lâm Phương Sinh giờ đã kiệt lực, ngay cả đầu ngón tay cũng không

động đậy nổi, hai mắt long lanh ánh nước nhìn về phía Hách Liên Vạn
Thành, oán cũng chẳng phải, buồn cũng không dám, chỉ quay đầu che giấu
sự khó chịu.

Hách Liên Vạn Thành chờ cho lũ Ma Tu kia đi xa mới chỉnh lại quần áo,

thu lấy ngân sa, ôm lấy tiểu đồ đệ đi khỏi khu rừng.

Lần này là ở một sơn động, triền miên cả đêm.

Xong xuôi cả hai cùng nằm đấy, Lâm Phương Sinh lẳng lặng gối đầu lên

đùi Hách Liên Vạn Thành, Hách Liên Vạn Thành cũng chậm rãi vuốt ve
mái tóc đen mượt của y, cửa động nằm đúng phía đông, trời đã tảng sáng,
mặt trời bắt đầu ló lên, ánh sáng tỏa ra che mờ bóng đêm đen đặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.