KIẾP NÀY EM TỪNG CÓ ANH - Trang 257

Sau khi tan làm, tôi gọi điện đến công ty anh. Một người đàn ông nghe

máy.

“Tôi muốn tìm ông Đường Văn Lâm.” Tôi nói.

“Tìm anh ấy hả?” Giọng của người đàn ông đó có vẻ không được bình

thường. “Xỉn hỏi cô là ai vậy?”

“Tôi họ Châu.”

“Cô Châu sao? Tôi họ Tương, là đồng nghiệp của Văn Lâm, chúng ta có

thể tìm nơi nào đó để nói chuyện không?”

“Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?” Tôi cảm thấy có gì đó bất thường.

“Có phải anh ấy xảy ra chuyện gì không?”

“Cứ gặp nhau rồi nói, được không? Dưới công ty tôi có một nhà hàng, lúc

nào cô có thể tới được?” Anh Tương hỏi tôi.

“Năm phút nữa tôi đến nơi.” Tôi nói nhanh.

Tôi buông điện thoại, vội vàng đóng cửa hàng. Rốt cuộc Văn Lâm đã xảy

ra chuyện gì chứ? Tôi từng nghe thấy anh ấy nhắc đến anh chàng họ Tương
kia rồi, là đồng nghiệp và cũng là bạn thân của Văn Lâm.

Tôi vội vàng đến nhà hàng dưới công ty của Văn Lâm, một người đàn

ông vẫy vẫy tay với tôi.

“Cô là cô Châu phải không?” Anh ta hỏi tôi.

Tôi gật đầu.

“Mời cô ngồi.” Anh ta nói.

“Đường Văn Lâm đâu? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.