KIẾP NÀY EM TỪNG CÓ ANH - Trang 275

“Đại Hải trở về rồi.” Du Dĩnh nói với tôi.

“Thật không?” Tôi mừng thay cho cô ấy.

“Tối qua anh ấy trở về, nói còn mấy bộ quần áo chưa đem đi, nên giờ về

lấy, sau đó ở lại không đi nữa.” Du Dĩnh kể.

“Nếu cậu không muốn thì anh ấy làm sao dám lì ở lại không đi chứ?” Từ

Ngọc trêu Du Dĩnh.

“Anh ấy nói gì với cậu?” Tôi hỏi Du Dĩnh.

“Anh ấy không nói gì cả, chỉ có tớ nói với anh ấy mà thôi.”

“Cậu nói với anh ấy?”

“Tớ nói tớ yêu anh ấy.” Du Dĩnh đỏ mặt nói.

“Cuối cùng cậu cũng nói câu này sao?” Tôi không tin nổi.

“Tớ yêu anh ấy mà, việc gì phải giấu chứ?”

“Hẳn là Đại Hải cảm động lắm?” Tôi tò mò.

“Vì thế anh ấy mới ở lại không chịu đi.” Du Dĩnh cười tươi.

“Anh ấy cắt đứt với Từ Lệ rồi chú?” Từ Ngọc hỏi Du Dĩnh.

“Anh ấy nói cắt đứt rồi. Thật ra tớ cũng có một phần trách nhiệm ở trong

chuyện này. Từ trước đến giờ tớ chưa từng thử tìm hiểu thế giới nội tâm của
anh ấy. Tớ luôn cho rằng mình hiểu anh ấy, nhưng hóa ra không phải. Anh
ấy yêu tớ nhiều hơn tớ yêu anh ấy. Nếu không phải chuyện Văn Lâm xảy ra,
có lẽ tớ vẫn không chịu nói với Đại Hải rằng tớ yêu anh ấy. Hóa ra khi bạn
yêu một người, bạn nên để người đó biết, vì biết đâu một ngày nào đó bạn
sẽ vĩnh viễn mất đi người đó.” Du Dĩnh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.