KINH CẦU HỒN CHO AI - Trang 124

-Đêm thì có Johnson chứ không còn ai khác. Chắc phải đi một vòng phía

sau để vào nếu ông không muốn cho Johnson biết. Còn tôi thì vì có lệnh
cấm chụp hình xác chết nên tôi cũng muốn lẻn vào từ phía sau.

-Lão Johnson ấy là loại thế nào?

-Như con cò hương, búng một cái là bay. Reg nói và ngừng xe khi đèn

đỏ. Anh ta nói tiếp – Chuyện lẻn vào nhà xác không phải là chuyện đùa vui
tí nào.

Tôi cũng không khoái vào đấy nhưng tôi không lên tiếng. Áo sơ mo ướt

đẫm mồ hôi, cả đầu cả thân vẫn còn đau ngức. Đèn đổi chiều, Reg cho xe
chạy tiếp. Tôi nói:

-Tôi muốn vào không gây chút ồn ào nào. Tôi không muốn gây chuyện

với lão Johnson đó. Nhỏ bé tới đâu đi nữa, lão cũng gây ồn ào nếu có va
chạm.

-Lão không gây ồn ào đâu. Ta thổi một cái là lão ngã ngay.

Xe quành sang phải rồi đậu lại. Reg cầm chiếc máy ảnh lên.

-Nhà xác cách đây hơn 100 mét. Ta nên đi bộ đến thì hơn.

Tôi bước xuống đường và cảm thấy hơi nóng trên lớp gạch lát thấm qua

đế giày. Chúng tôi im lặng đi một lúc rồi Reg dừng lại chỉ một con hẻm nhỏ
rồi hạ thấp giọng:

-Theo lối này.

Tôi liếc nhanh qua con đường vắng lặng rồi chui vào cái hẻm tối đen.

Trong không khí có một thứ gì phảng phất là lạ: một mùi bệnh hoạn lẫn mùi
mồ hôi, mùi ẩm mốc và mùi của những vật đang phân hủy. Tôi thì thầm vào
tai Reg:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.