KINH CẦU HỒN CHO AI - Trang 29

ta có thể suy nghĩ được nhiều.

Tôi đốt thuốc và bốc ống điện thoại gọi mang lên uyxtki và sô đa. Tôi

quay lại ghế và bắt đầu suy nghĩ về Wolf, Dixon, Esslinger và cả bọn họ.
Tôi thấy ngay là mình có thể không gặp may vào lúc gần đây lắm. Đây
không phải là lần đầu của tôi. Nhưng tốt hơn cũng nên báo cho đại rá
Forsberg biết để tăng giá đặc biệt cho những nhân viên ông tung vào các
trường hợp gai góc.

Tôi đang nhẩm tính trong đầu những gì cần phải báo cáo thì có tiếng gõ

cửa. Tôi nói "cứ vào" mà không ngẩng đầu lên vì nghĩ người ta mang rượu
đến. Có tiếng phụ nữ nói ở phía sau:

- Thật là ngu ngốc. Tôi lại quên chìa khóa vali rồi.

Tôi quay lại và đứng bật dậy. Cô đứng trên ngưỡng cửa, tay đặt trên nắm

cửa, mắt thật đầy tin cậy. Tôi tháng thấy đùi cô thon thả, đôi chân thật đẹp.
Tôi nói:

- Sao cô biết tôi còn tiếp tục bẻ khóa?

- Ồ, chẳng biết tại sao, cô cười nói. - Nhưng tôi nghĩ là ông giúp được tôi

vì ông có vẻ giỏi giang và tháo vát.

Tôi chỉ chiếc ghế thứ hai:

- Mời cô vào một lúc. Tôi vừa bảo mang rượu lên. Mẹ tôi có dạy là

không nên ngồi uống rượu một mình.

Cô lưỡng lự một lúc rồi khép cửa lại, đến ngồi trên ghế. Cô túm chiếc váy

lên đầu gối và nhìn tôi:

- Tôi đến đây vì chiếc vali.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.