- Chẳng phải nhân duyên đắc thƣờng bất tƣ nghì của ngoại đạo. Tại sao?
Thƣờng bất tƣ nghì của những ngoại đạo, chẳng do tự tƣớng thành. Nếu
thƣờng bất tƣ nghì chẳng do tự tƣớng thành thì cớ sao đƣợc hiển hiện
thƣờng bất tƣ nghì? Lại nữa, Đại Huệ! Bất tƣ nghì nếu do tự tƣớng thành thì
ắt phải là pháp thƣờng, nếu do ngƣời làm ra thì chẳng thể thành thƣờng bất
tƣ nghì, vì do làm mới có, chẳng phải thƣờng có vậy.
- Đại Huệ! Ta nói Đệ Nhất Nghĩa thƣờng bất tƣ nghì, tƣớng nhân thành Đệ
Nhất Nghĩa là lìa tánh phi tánh, nên đắc tƣớng tự giác mà vô tƣớng. Cái
nhân của Đệ Nhất Nghĩa Trí, vì có cái nhân lìa tánh phi tánh, ví nhƣ hƣ
không vô tác, Niết Bàn tận diệt, nên chính pháp ấy tự thƣờng, chẳng do tạo
tác thành thƣờng. Nhƣ thế, chẳng đồng với định luận thƣờng bất tƣ nghì của
ngoại đạo.
- Đại Huệ! Thƣờng bất tƣ nghì này do chƣ Nhƣ Lai Tự Giác Thánh Trí
chứng đắc, nên thƣờng bất tƣ nghì của Tự Giác Thánh Trí, cần phải tu học.
- Lại nữa, Đại Huệ! Pháp thƣờng bất tƣ nghì của ngoại đạo chẳng có tánh
thƣờng, vì có cái nhân của tƣớng khác, chẳng phải cái nhân của sức tƣớng tự
thành. Lại nữa, Đại Huệ! Pháp thƣờng bất tƣ nghì của ngoại đạo có sở tác,
tánh phi tánh vô thƣờng, theo kiến chấp suy tƣ tự cho là thƣờng.
- Đại Huệ! Pháp ta cũng dùng nhân duyên nhƣ thế, vì tánh phi tánh, chẳng
lập sở tác, chẳng có thƣờng kiến, nơi cảnh giới Tự Giác Thánh Trí, nói cái
thƣờng ấy tự vô nhân ( chẳng có sự bắt đầu ). Đại Huệ! Nếu các ngoại đạo
lập cái nhân tƣớng thành thƣờng bất tƣ nghì, lập cái nhân của tự tƣớng, nói
tánh phi tánh, thì đồng nhƣ sừng thỏ, vì pháp thƣờng bất tƣ nghì của họ chỉ
có ngôn thuyết vọng tƣởng. Bọn ngoại đạo có cái lỗi nhƣ thế. Tại sao? Vì
chỉ có ngôn thuyết vọng tƣởng, đồng nhƣ sừng thỏ, chẳng phải do tự tƣớng
vốn saün đầy đủ.
- Đại Huệ! Pháp thƣờng bất tƣ nghì của Ta do tƣớng tự giác chứng đắc, lìa
sở tác, tánh phi tánh, nên tự vốn là thƣờng, chẳng phải ngoài tánh phi tánh,
suy nghĩ pháp vô thƣờng cho là thƣờng. Đại Huệ! Nếu ngoài tánh phi tánh,
pháp vô thƣờng suy nghĩ cho là thƣờng, là cái thuyết thƣờng bất tƣ nghì của
ngoại đạo. Vì họ chẳng biết cái tƣớng của tự nhân thƣờng bất tƣ nghì vốn
saün đầy đủ, nên xa cách với tƣớng cảnh giới đắc Tự Giác Thánh Trí, họ
chẳng nên thuyết.
- Lại nữa, Đại Huệ! Các Thanh Văn sợ cái khổ của vọng tƣởng sanh tử mà
cầu Niết Bàn, chẳng biết tất cả tánh sai biệt của sanh tử Niết Bàn là vọng