KIRA KIRA - Trang 114

Mẹ không muốn bỏ bất cứ thứ gì liên quan tới Lynn khi chị còn sống.

Trước khi người ta khiêng Lynn đi, mẹ biểu tôi cắt móng tay cả móng tay
cho chị và bỏ nó vô một phong bì. Mẹ nói tôi đi thu gom lại những vật dụng
của Lynn rải rác trong nhà. Và mẹ muốn tôi gom lại thành một chồng tất cả
các số báo có trước khi Lynn chết mà tôi tìm được, để mẹ nhớ được những
gì đã xảy ra trên thế giới khi Lynn còn sống trên đời này. Vào buổi chiều
khi tôi đi vào phòng tắm, tôi thấy mẹ đang săm soi mấy sợi tóc tìm thấy trên
sàn, để có thể giữ lại được những sợi tóc mà mẹ cho là của Lynn. Cuối
cùng, mẹ biểu tôi ra ngoài và lục tìm trong thùng rác. Bà muốn biết chắc
rằng trong đó không còn gì thuộc về Lynn mà bà muốn giữ lại.

Tôi ra ngoài và lấy một cái túi rác ra khỏi thùng. Tôi đổ hết những thứ

bên trong ra ngoài ngay giữa lối vào. Tôi thấy một người hàng xóm đang
nhìn, nhưng tôi không quan tâm. Mặt trời rọi ấm áp sau lưng tôi. Nhưng
thay vì cảm thấy muốn cằn nhằn, tôi lại cảm nhận được tấm lòng của mẹ.
Tôi cảm thấy rất cần giữ lại những món đồ của Lynn. Có mấy con giòi
trong cái túi. Tôi không thấy gớm tụi nó, bởi vì tôi đang thi hành một nhiệm
vụ. Cái túi đầu tiên có đầy những đồ quý giá: một tờ báo với những chữ viết
ngoằn ngoèo mà tôi nhận ra là nét chữ của Lynn; một tờ báo từ một tuần
trước; và một cây bút chì mà Lynn đã gặm. Tôi lục hết cả ba cái túi, toàn là
những thứ quí giá như vậy.

Trước khi người ta tới mang Lynn đi, tôi cắt một lọn tóc của mình và

nhét nó vào trong túi áo pijama của chị. Nhưng rồi tôi nhớ là chị sẽ bận bộ
đồ gì khác chớ không phải pijama để đem hỏa táng. Vì vậy tôi cột lọn tóc
của tôi quanh cổ chị. Rồi khi Lynn đã đi khỏi nhà, tôi nằm trên giường chị
và khóc. Sau khi khóc một hồi, tôi bắt đầu cảm thấy giận dữ. Tôi không
hiểu tại sao ông bác sĩ tới coi và khẳng định Lynn đã chết cũng chính là ông
bác sĩ đã chăm sóc cho chị. Nếu ông ta là một bác sĩ giỏi, vậy thì tại sao chị
lại chết? Và tôi nghĩ có lẽ ông bác sĩ đã lầm mất rồi, ba mẹ cũng lầm, và giờ
họ đã đem Lynn đi khỏi nhà trong khi chị vẫn còn một tia hy vọng sống
mong manh nào đó. Phép lạ vẫn thường xảy ra trong đời: Biết đâu rồi chị sẽ
mở mắt ra! Nếu lỡ mẹ đã cầm gương sai cách không đón được hơi thở yếu
ớt của Lynn thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.