KIRA KIRA - Trang 42

sinh thêm một em bé nữa. Nó nói lúc nào họ cũng làm chuyện đó. Tôi
không biết nó muốn nói gì. Nhưng mấy năm trước khi ba mẹ tôi cố sinh
thêm thằng Sam, Lynn đã dặn tôi không bao giờ được vào phòng ngủ của
ba mẹ mà không gõ cửa. Tuy nhiên chị không dặn tôi không được đứng
ngoài cửa nghe ngóng, vì vậy nên tôi biết rằng muốn sinh em bé là một
công việc nặng nhọc, tốn nhiều hơi sức và phải rên rỉ dữ lắm.

Tôi chú ý vào việc nhóm lửa. Tôi tốn vài phút để giữ cho diêm khỏi bị

gió thổi tắt, và rồi vì que diêm suýt làm phỏng tay tôi, tôi quăng nó ra xa.
Tôi đoán mình quăng nó rớt nhằm một cái túi ngủ, bởi vì điều kế tiếp là
David hét lên: “Cháy!” David là một thằng phá như giặc, cũng cỡ tôi, ít ra
thì bác Katsuhisa thường nói như vậy. David coi bộ hào hứng trước vụ cháy
này. Nó phụ tôi quăng tất cả mớ nước uống cũng như tất cả chai sôđa lên
cái túi ngủ đang cháy lèo xèo và bốc khói đó. Sau cùng cái túi cháy rụi
nhưng ướt nhẹp. Hai đứa tôi cố giấu nó sau cái lều bởi không muốn bác
Katsuhisa nhìn thấy. Rồi bọn tôi tập trung nhóm lửa. Nhưng một lúc sau,
Daniel chỉ tay vào tấm lều, và tôi nhìn thấy khói cuộn lên từ phía sau. Khi
chúng tôi chạy tới đó, khói phả vào mặt bọn tôi. Bọn tôi bốc đất liệng lên
cái túi ngủ bị biến dạng đó. Amber và Lynn ngồi đằng sau tấm lều, chắc
đang tâm sự những điều bí mật. Cả hai nhìn đám cháy này với một thái độ
khinh khỉnh. Nhưng tôi cho là mình có thấy trong ánh mắt của Lynn có một
chút gì đó thèm thuồng, như thể chị vẫn muốn được đốt mấy cái túi ngủ hơn
là ngồi xìa ngón tay út ra và kể lể ba cái điều bí mật.

Sau cùng bác Katsuhisa và bà vợ cũng chui ra khỏi lều. Bác đánh hơi

không khí và nhăn mặt. Khói cuộn lên trong không khí. David và tôi có tỏ
vẻ ngây thơ vô tội. Bác dẫm chân lên đám đất trên túi ngủ cho đến khi khói
tắt hẳn. Ông bắt đầu tỏ ra bực mình, nhưng bác gái nói: “Tụi nó là con nít
thôi mà.”

Bác Katsuhisa phải cuốc bộ trở lại chiếc xe tải và lái xe về thị trấn để

lấy nước, sôđa và một cái túi ngủ. Ông chỉ la mắng chúng tôi một chút về
việc làm cháy cái túi ngủ. Khi từ thị trấn trở về, bác ngồi nhóm lại lửa, việc
này làm ổng vui vẻ lên. Rồi ông tuyên bố ông sẽ đi bắn cho bọn tôi một vài
con thỏ dùng ăn bữa tối bằng cung tên. David, Daniel và tôi đòi đi theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.