KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 112

thương mãi, quên tạo ra một quyền lực. Thật là sai lầm lớn đấy. Quyền lực
là tối cần. Muốn có quyền lực cần dựa vào một thế lực. Có thế lực ấy rồi
muốn làm gì thì làm mà sự giàu sang mới vô cùng tận được, cậu ạ.

- Chưa đẩy được cái rào hàng xóm chị đã tính tới việc đẩy cả thiên hạ.

- Chứ sao! Có quyền, có thế rồi làm gì mà chẳng được. Lúc đó không

cần đẩy mà cả cái rào, cả cái nhà, cái vườn kia cũng tự nó cào sạch hết
được.

Tôi nghĩ là chị nói cho hả cơn giận chứ tình trạng chị rất khó thay đổi.

Tôi đã lầm, ngoài những lý do này nọ người ta đã nói thẳng hoặc kín đáo
theo lối "giấu đầu, hở đuôi" tiết lộ một lẽ riêng trở thành nguyên lý ai cũng
biết song không dám đả động: vị trí chúa Thượng tuy rất vững vẫn chưa đủ
vững để xoá hẳn trong trí nhớ mọi người chúa chỉ là con thứ hai. Tuy đã
được chính tiên chúa lập lên hợp pháp, song đến một lúc có biến cố bất ngờ,
những kẻ có trí nhớ tốt nhất định không quên lịch sử.

Tôi tự lý sự lôi thôi dài dòng song vẫn không hiểu được tại sao xảy ra

một việc lạ sau đấy mấy ngày khi viên tri huyện cho mời tôi lên hội kiến ở
nha môn. Ông không nói lời hơn, lẽ thiệt nào mà chỉ bảo:

- Thầy về thưa bà lớn là việc uỷ thác cho tôi đến nay có kết quả tốt rồi.

- Bẩm quan, việc nào ạ?

- Việc của thầy mà thầy quên sao?

- Quan nói chuyện nhà láng giềng từ đường.

- Chớ còn việc nào, thầy đội.

- Thưa tiến tới đâu rồi.

- Chủ nhà bằng lòng lùi hàng rào hai trượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.