KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 124

đúng là không thể làm bằng đất hay đồng hoặc vì dễ vỡ hay khó đúc được -
Nhưng nồi sắp kết muối, lửa được kéo ra chỉ còn lớp than - Những nồi đã
kết muối trắng trong hơi khói nghi ngút. Muối ấy sẽ được dồn thành đống
lớn như ngọn đồi cao ở góc trại

- Muối này bán cho ai mà nhiều thế?

- Ai mua thì bán. Thầy nghĩ một dải Trường Sơn dằng dặc hàng trăm,

ngàn dặm có biết bao nhiêu là dân mọi coi muối như vàng. Rồi khắp xứ sở
ta, khắp nước Tàu muôn vạn dân đâu cũng đòi mua muối cả.

- Lạ thật, Xứ Đàng Ngoài, nước Tàu cũng có bờ biển dài vô tận, sao lại

phải ăn muối của ta?

- Thầy ơi! Có phải nước biển nào nấu cũng ra muối đâu. Mà có nấu

được, giá thành cao quá chịu sao nổi! Ở ta cũng như Thuận Hóa phải nấu
muối chứ các phủ phía Nam, họ chỉ đổ nước biển lên ruộng phơi nắng là có
muối rồi. Muối quí là phải, vì con người sống chỉ cần hột gạo, hột muối là
đủ rồi.

- Nhưng tại sao lại phải buôn lậu?

- Thầy chưa biết, chứ thuế muối nặng lắm. Tuy mỗi ang chỉ mấy đồng,

nhưng chở lên một chiếc ghe, biết bao nhiêu ang, chỉ cần đi lén được là lời
trước số tiền thuế đã. Cho nên người ta nấu muối lậu khắp nơi, đảo vắng,
bãi hoang, nơi nào thuận tiện có người, có khỉ là có muối lậu.

- Ai biết mà đến đó mua.

- Bọn buôn muối lậu chuyên nghiệp. Bọn này có vốn, có người, có ghe

lớn, ghe nhỏ, có đầu nậu, có phép tắc. Đâu phải ai muốn mua, muốn bán tự
do mà được. Lại phải biết võ nghệ, có khí giới...

- Đi ăn cướp à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.