KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 232

- Tập luyện mà làm chi. Lên voi có lúc phải xuống chó, thêm mệt. Cứ

chè chén suốt đời có phải vui không, anh em.

Một tên khác hưởng ứng: Hay quá! Đúng quá!

Tôi bực mình:

- Này, ở đây không phải giở cái giọng đó ra, nghe. Mình là con nhà lễ

giáo cả mà.

Một tên ngổ ngáo đứng lên :

- Con nhà lễ giáo với không lễ giáo khác nhau cái gì. Thầy đừng nhìn

tôi cách đó. Từ cha mẹ đẻ tới giờ tôi chưa biết sợ ai đâu.

- Tôi không bảo sợ tôi. Tôi chỉ xin các cậu giải tán để ông quận nghỉ

ngơi.

- Cái quyền đó là của ông quận. Xin ông quận cho biết bọn này được ở

hay phải về. Mà ông quận muốn để bọn này về, tôi cứ ở thì sao?

Rõ ràng tên ranh này muốn sinh sự. Tôi bảo:

- Tôi đáng tuổi cha, chú, không nên giở giọng đó ra.

- Tôi cứ giở thì sao?

Tôi đi thẳng lại chỗ người thanh niên lỗ mãng. Cậu ta thủ sẵn một cái

chai. Tôi hét:

- Bỏ cái chai xuống!

Tôi nói chưa dứt lời thì cái chai đã bay tới. Tôi khinh thường hất ra

nhẹ, nhưng không ngờ nội lực cậu ta rất mạnh, cái chai bay vút, đập vào
trán tôi. Tôi hơi xây xẩm, song còn đủ sức tống cho anh chàng một tát tai.
Cậu ta liền nhảy từ trên ghế xuống, đá một chân vào mặt tôi. Tôi gạt qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.