KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 25

Chương II

THẦY ĐỘI HẦU MỚI

ôm sau, tôi bắt tay vào công việc. Tôi đi theo thầy đội hầu Thắng Bố

để kiểm kê tài sản, bao gồm những vựa thóc, những vật dụng khác.
Nói cho đúng, tài sản này chỉ là vật nổi, mắt người nhìn thấy. Còn

những vật chìm khác mà một quan trấn thủ, lại là thế tử chuẩn bị để về giữ
ngôi chúa thật sự đã là chúa xứ Quảng Nam mà người ngoại quốc vẫn gọi
nước Quảng Nam - rất giàu có với vàng nổi trên mặt đất với lâm thổ sản dồi
dào. Làm sao biết hết được. Chỉ riêng một thứ ngà voi cồng kềnh đắt giá
của dân thượng cống hiến bày ra đấy ngổn ngang như đống xương vô định
cũng đủ là một gia tài lớn rồi. Thầy đội hầu xem ra lanh lợi, linh hoạt, ăn
nói khôn ngoan và cặp mắt sắc sảo gây cho tôi nhiều suy nghĩ. Đối với tôi,
có lẽ thầy không có thiện cảm, nếu không nói là bất bình. Tuy vậy thầy vẫn
tự kiềm chế làm ra vẻ tự nhiên của con người tự trọng khi vào chào chị
Tống lần cuối, tôi thấy hừng hực một cái nhìn khó hiểu. Chị Tống đáp lại
cái chào bằng một nụ cười dịu dàng rồi liền quay đi để dạy người nhà đưa
tặng thầy mấy món đồ vật làm kỷ niệm. Tôi chia tay thầy ở sân trước bằng
một vẻ ân cần và có phần nào ân hận như thể mình chịu trách nhiệm trong
việc thầy phải ra đi vội vã. Thầy không nói gì, chỉ nhìn thanh kiếm tôi mang
bên mình và bảo:

- Thanh kiếm của anh trông cũng đẹp mã. Anh dùng đã lâu chưa?

- Được vài năm, thầy ạ. Đây chỉ là loại kiếm thường.

- Tôi muốn coi được không?

- Được chứ! Thầy là bậc đàn anh mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.