KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 26

- Tôi rút kiếm. Thắng Bố cầm, chém vào không khí nghe đánh vút. Tôi

biết ngay đây là tay kiếm đáng gờm. Y nhăn nhó cười nửa miệng:

- Kiếm này mà chặt được đầu giặc thì tên giặc ấy hẳn phải thiếu xương

cổ.

Không bằng lòng câu nói hàm ý xỏ xiên ấy, tôi đáp:

- Nó không phải bảo kiếm, nhưng cũng là kiếm tốt chứ.

- Anh cho là thế à?

- Tôi đã dùng nó hữu hiệu trong nhiều lần chạm trán địch.

- Thế thì những địch thủ ấy đã dùng kiếm của mấy lão thợ rèn trong

các làng quê đấy.

- Thầy không nên nói như thế. Kiếm này là của thầy tôi truyền lại.

Chặt được cả đầu những anh cứng cổ nhất.

Tôi quơ thanh kiếm qua một cây chuối, thân chuối bị tiện làm đôi, mủ

chuối dây và nhỏ giọt trên mặt lưỡi kiếm. Mấy người đứng quanh đấy trầm
trồ khen ngợi - Thắng Bố không thèm ngó ai, cười gằn:

- Chặt chuối thì mấy mụ đàn bà dùng dao lỡ chỉ mạnh tay phăng qua

một cái là đứt. Cần gì phải dùng kiếm của bậc hảo hán. Mà mủ chuối dính
đầy thế kia thì sao gọi là kiếm. Đó là một loại dao anh thợ rèn tinh nghịch
đánh thành lưỡi kiếm để đeo cho oai chơi.

- Bộ kiếm của thầy là thần kiếm chắc?

- Tôi không biết nó có là thần là thánh không. Nhưng nếu chạm lưỡi

kiếm của anh, nó cũng biết cách làm cho quằn lưỡi.

Tôi không ngăn được sự tức giận:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.