KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 27

- Anh giỏi thử tuốt ra xem

Thắng Bố lại cười gằn:

- Tôi chỉ sợ anh phải đi rèn kiếm mới tốn tiền vô ích.

- Thì cứ tuốt ra xem cần gì nói vòng vo.

- Đây là ta chỉ thử lưỡi kiếm cho biết thép tốt, xấu, chớ không phải đấu

đá gì cả, phải không?

- Đồng ý.

Tôi hừ một tiếng, bước một bước thủ thế và rút kiếm huơ trước mặt.

Tôi rất vững tay, tự tin, nhìn thẳng địch thủ. Thắng Bố đặt tay lên chuôi
kiếm, nhìn vào mắt tôi, đôi mắt như muốn nuốt tôi trong cái nhìn sâu thẳm
rồi bất ngờ hô một tiếng để tôi sẵn sàng nghinh tiếp. Chỉ một cái lướt qua
của ánh chớp, tôi nghe cả cườm tay bị nhức. Tôi không kịp thấy Thắng Bố
thọc gươm vào vỏ lúc nào cũng như khi y rút gươm ra. Nhìn lại thanh kiếm
của tôi thì thật nó đã quằn lưỡi, muốn đứt làm hai và cườm tay tôi còn tê tê,
dù nội lực của tôi không phải tầm thường.

Thắng Bố không tỏ vẻ gì là cố gắng, thần sắc tự nhiên, lạnh lùng hỏi

tôi:

- Sao? Anh bạn có cho là tôi nói tướng không?

Tôi chưa biết trả lời thế nào thì cũng vừa lúc có tiếng người la hét rồi

Ba Lé xuất hiện giữa hai chúng tôi. Ba Lé hổn hển la lên:

- Bà lớn dạy phải ngừng tay ngay. Hai thầy không được đấu kiếm.

Dừng ngay, chết mất mạng chớ có phải chơi đâu.

Tôi gượng cười, cố gắng nói một lời nào đó

- Không, chúng tôi chỉ xem kiếm có sắc không thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.