KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 335

Và quả nhiên những mảnh tin từ phủ chúa loan ra cho biết Nàng sẽ

được hưởng một cái chết có biệt đãi. Tôi nóng lòng chờ đợi sự biệt đãi như
thế nào?

Tin cuối cùng cho biết rằng hưởng lượng khoan hồng tối đa của chúa:

Thắt cổ.

Một mảnh lụa trắng đã kết thúc cuộc đời gây bao nhiêu sóng gió trong

ngục tối. Vào lúc nào? Đó là điều tôi rất muốn biết. Trước đây, tôi ước ao
làm sao được chứng kiến lúc lâm chung của nàng khi những mảnh lụa siết
đến tận lực sức vùng vẫy, vùng cuối cùng của tấm thân bạc nhược mới được
hưởng bữa ăn ân huệ cuối cùng. Nàng có còn đủ sức hưởng những gì mà
chỉ mới đây thôi, dinh cơ nàng thừa mứa, không sản vật quý báu trên trần
gian thiếu được? Nàng có chịu hưởng sự ưu đãi chỉ dành cho người sắp chết
để khỏi làm con ma đói dưới âm ti như tất cả những kẻ bần cùng nhất trần
gian?

Nhưng không còn lối nào thực hiện ước vọng đã hóa thành viển vông

đó nữa. Tôi không thể nhờ Thắng Bố giúp đỡ thực hiện được. Không thể
nhờ một uy quyền nào ngoài Chúa. Nhưng bây giờ nghĩ tới Chúa cũng như
không nghĩ tới ai hết. Đâu phải như mới ngày nào, chỉ cần nói với nàng một
tiếng là công việc xong xuôi.

Không nên nuôi hy vọng đó nữa. Chỉ nghĩ làm sao biết được lúc nàng

tắt thở cũng là hy vọng tuyệt đỉnh của tôi trong tình trạng bi thảm này. Tôi
bàn với Lê Sách, tưởng để nói cho khuây khỏa thì anh gật đầu:

- Được thôi!

- Anh có phép lạ à?

- Không đâu. Chuyện rất dễ anh không biết sao? Anh bôi thêm râu cho

rậm, bịt khăn xuống tận mắt thay cho bộ đồ khách buôn rồi ra chỗ có cây
cối rậm rạp gần phủ Chúa đứng chờ. Hễ lúc bà vừa tắt thở là lũ quạ từ xa
xôi đánh hơi thấy ngay. Chúng sẽ kêu gọi nhau tụ tập chỗ rừng cây ấy rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.