KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 58

- Nhưng tại sao lại phải về?

- Về thăm nhà. Anh Sataro đi lâu quá rồi, nhớ gia đình, còn em thì

"Phu xướng phụ tuỳ", cũng phải về thăm quê cảnh nhà chồng chứ.

- Nhưng đất nước đó xa xôi quá...

- Thì cũng đến như chị Ngọc Vạn, hoàng hậu của Chân Lạp (vợ vua

Chey - Cheeta), đến tin tức còn khó khăn huống gì mong gặp mặt.

Bà phò mã nói tới đây, ứa nước mắt. Chị Hai cũng lấy đầu khăn chế

chậm đôi mắt ướt long lanh. Bà phò mã tiếp:

- Nghĩ chị em chúng ta, con vua, con chúa mà thật chẳng bằng con

người nghèo khổ, chị ạ. Người ta lấy chồng, xa xôi lắm cũng một đôi dặm
đường, còn chúng em thì cách những ngàn vạn dặm. Người ta còn mong đôi
bữa, nửa tháng về thăm cha mẹ, ngày giỗ, ngày kỵ dẫn chồng về lạy bàn
thờ, ngày Tết về mừng tuổi ông bà, cha mẹ, chứ như bọn em ra đi, chân trời
mặt biển biết lúc nào tái hợp, nghĩ mà tủi thân.

Chị Hai an ủi:

- Nhưng cũng may là chú Hiển Hùng có đủ tư cách một người tao nhã,

chứ ai biết được ông vua Chân Lạp ra sao! Chỉ nghe cái tên nước Miên
cũng đã thấy lo sợ rồi. Cô ấy thật giống hệt công chúa Huyền Trân đời Trần,
từ Thăng Long kinh kỳ sán lạn về làm dâu nước Chiêm Thành chỉ có núi
sâu rừng thẳm...

- Phải đấy, chị ạ! Giống hệt thôi! Huyền Trân thì gả bán để mở Chiêm

động, chị em thì... Ôi! Cái thân con gái sinh vào gác tía, lầu son, ai đứng
ngoài cũng tưởng sung sướng lắm đấy. Thiệt may mà chồng em cũng cùng
Nho giáo, Phật giáo với nhà ta, chứ tưởng tượng chị hoàng hậu phải chịu
theo tôn giáo lạ, chắc gì khi chồng chết lại khỏi lên hỏa đàn làm con vật tế
thần...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.