KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 62

Lê Sách, khi xem thanh kiếm và nghe những chuyện công nữ Ngọc

Khoa kể, anh có dáng suy tư:

- Anh có thấy những tay cao cờ không? Lúc vào cuộc, họ đặt những

con cờ vào nơi nào đấy mà ta tưởng là lầm hoặc thừa. Nhưng đến lúc quyết
định sự chiến thắng, ta mới hiểu công dụng những con cờ đặt viển vông đó.
Chúa Sãi đúng là tay chơi cờ cao mà bọn tầm thường chúng ta không hiểu
được dụng ý.

Rồi anh thở dài:

- Người ta bảo nước mình âm thịnh có lẽ đúng anh ạ. Thương hại các

cô gái bạc mệnh chỉ chuyên đi làm việc lót đường cho người sau dẫm nát
lên đó không một chút động tâm. Đấy, mỗi ngày, chúng ta ăn những hột lúa
cấy trên mình mẩy các bà Huyền Trân mà có ai thèm biết tới đâu, chỉ giở
giọng chê bai, cười cợt một cách bất công thôi. Một lũ bội bạc như nhau!

*

* *

Vợ chồng Hiển Hùng đi được mấy hôm thì từ Phước Yên, ông cai cơ

Tống Phước Thông sai người vào điếu tang, thăm con gái và đưa một người
con của chị Hai về để ông chơi với cháu một thời gian, vơi bớt nỗi buồn
thương con gái.

Từ đấy, rất rãnh rỗi, tôi cùng Lê Sách và các bạn chuyên lo luyện

kiếm. Phần tôi tiến bộ rất nhanh.

Gần như buổi chiều nào, chị Tống cũng đi viếng mộ chồng, một ngôi

mộ lớn ở cách Chiêm Dinh hai giờ đường. Chị đi kiệu hay võng, do đám
thổ binh đưa đón với đoàn lính chừng năm, sáu người chạy bộ lăng xăng.
Tôi và vài viên võ quan cấp thấp đi ngựa theo xa xa. Có lúc chúng tôi tới
mộ, có lúc dừng lại một quán nhỏ ven đường chờ đợi. Một hôm, chị Tống
đi trễ, lại ngồi nán lại lâu nên lúc về đã xế chiều. Đột nhiên tôi nghe có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.