KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 81

chỉ biết chơi đùa, nói những chuyện cà kê, ai ngờ thế mà được việc hơn cả
một quận công vào hàng thúc phụ của chúa, rất được chúa kính yêu.

Việc xảy ra đơn giản ngoài sức tưởng tượng theo lời Tuý Nguyệt kể

lại:

- Chị Lài và con bồng cậu út vào. Qua cổng phủ, chị Lài lấy nón che

để mọi người chú ý một cậu nhỏ mặc đại tang được đưa vào phủ. Quả nhiên
ở nhà dưới có mấy người chạy ra xem; Các thị nữ khi thấy chị Lài thì cũng
ùa ra "thưa cô" và đỡ em bé. Nhưng con không cho, cả hai chị em đều lấy
vạt áo lau nước mắt. Một lát sau cả gia nhân đều tụ tập trên sân và ai cũng
biết tin cậu bé đáng thương ấy là con quan chưởng cơ, cố trấn thủ. Các
mệnh phụ cũng chạy ra, ở tiền sảnh của phủ, nơi chúa đang nói chuyện,
cũng có những cái đầu nghiêng qua, nghiêng lại. Con biết thế nào chúa
cũng hỏi và quận công cũng trình nên cứ vờ nấn ná đứng lại nguyên chỗ.
Quả như vậy. Lát sau, có viên võ quan thị vệ chạy đến bảo:

- Chúa dạy: Có phải con quan chưởng cơ thì bồng lên cho ông nội.

- Dạ. Đúng là cậu út của quan trấn thủ.

- Xin các cô đưa cho thị nữ ẵm để lên hầu chúa ngay

- Để chúng tôi ẵm vào cho lệnh bà rồi sẽ mang lên hầu chúa.

- Lệnh bà bận việc. Xin các cô cứ theo tôi.

Lúc tôi ẳm cậu út lên, chúa ngồi yên, cùng quận công nhai trầu. Quận

công ngoắc lại gần dạy:

- Cho cháu lạy ông nội đi.

Con quì xuống cho cậu lạy ông thì chị Lài đã nhanh tay ẵm cậu vào

lòng, nghiêng mình rất thấp thay cho cháu rồi kẹp hai nách cậu dâng lên, kề
miệng vào tai em bé "Lạy ông!". Chúa đưa tay ra, cậu bé đột nhiên cười ré

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.