KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 94

- Thì làm thân đàn bà, con gái, anh bảo chẳng chừng đó thì còn chừng

nào nữa? Chiến tranh xảy ra, chỉ nghĩ không biết anh lưu lạc phương nào,
có gặp tai nạn không, có ai săn sóc bên mình không, có ai lo miếng cơm,
miếng cháo, thuốc thang không, có thiếu thốn gì không... Chỉ tưởng ra anh
đang bơ vơ, khốn khổ là em cũng đến sầu héo mà chết thôi.

Tôi ôm đầu nàng vào lòng, ép sát bộ tóc như tơ đen nhánh, thơm ngát

mùi dầu dừa vào má, tay vuốt má da thịt mát rượi và nghĩ tới biết bao nhiêu
nỗi đau khổ, kinh hoàng nàng gặp trên đường vạn lý tầm phu mà cảm thấy
rưng rưng

- Bây giờ thì anh với em đã gặp nhau, em đã ở trong tay anh rồi thì kệ

họ muốn làm gì nhau thì làm, anh ạ. Súng đạn, gươm giáo thứ gì cũng
mặc...

- Nhưng chiến tranh không phải chuyện nói chơi đâu! Nếu đại quân ra

đánh Kim Long là chuyện khác. Còn đây là đại quân từ ngoài ấy vào và
vùng này phải chịu đựng sức tàn phá của nó, dầu thắng cũng bị huỷ hoại
huống gì lỡ thua, hậu quả chưa biết tàn hại đến thế nào, em không biết câu
"Cháy thành vạ lây" à?

- Mà cháy thành là cái chắc rồi. Em biết rõ lắm. Vì các quan lớn hợp

tác với quan trấn thủ đều là tay chân của chúa Sãi, chúa Thượng đưa vào để
dò thám trấn thủ. Ngay cả quan ký lục Vân Hiên, người bày mưu đặt kế đắp
luỹ Cu Đe cũng đã lén về Kim Long giục chúa mang quân vào vấn tội mà.

- Em biết rõ thế à!

- Cha em thì việc gì mà không biết. Chỉ huy cuộc vấn tội này là chúa

Thượng và Tường quận công đấy!

- Kinh đến thế à!

- Sao không anh? Các vua chúa đâu phải nới tay như cha con, anh em

bá tánh. Họ phải tàn sát đến người cuối cùng để biết chắc không ai còn dám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.