KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 96

họp và tung ra, họ đâu cần phải kiêng nể một bóng ma nào, dù đó là anh
ruột đương kim chúa Thượng. Trước mặt họ, chỉ có kẻ thù phải tiêu diệt.

Thế rồi, lạ lùng chưa! Họ lại lên ngựa, ra roi theo kỷ luật bình thường.

Tôi liền tụt xuống, đến cổng đã thấy treo ở đó một lá cờ lệnh, dưới có lời bá
cáo viết chữ chân phương cho biết nơi đây là từ đường thờ Thái công tử cố
trấn thủ. Không ai được xâm phạm. Tờ này do chưởng dinh ban bố.

Tôi không rõ do đâu có văn bản này. Chị Tống, chắc không phải, vì

mới chân ướt, chân ráo đến Kim Long làm sao kịp đề cập việc này. Chúa
Thượng và Tường quận công? Làm sao kịp nghĩ ra một chiến thắng quá dễ
dàng như vậy và việc gì phải lo đến tiểu tiết này vì việc thờ phượng cố trấn
thủ chính thức là ở phủ chúa, đây chỉ là nhà riêng. Tôi cũng không muốn
đào sâu thêm khi được yên tâm từ đường, nhất là toàn bộ gia sản chị Tống
không bị sứt mẻ tí nào. Tôi đã hoàn thành trách nhiệm là đủ.

Còn bây giờ khói lửa cứ lan tràn ngoài kia. Quan trấn thủ thất trận, đã

lên thuyền định chạy sang Cao Miên, tá túc với cô em gái là hoàng hậu đã
bị rượt bắt đưa về. Sổ ghi tên người trong đảng được duyệt xét và cho bắt
từng người một, không bỏ sót một ai. Những kẻ cầm đầu, những tay lãnh
đạo kể cả Nguyễn Phước Anh đều bị án chém đầu không khoan nhượng.
Đúng như lời Tuý Nguyệt tiên đoán. Khủng bố tràn ngập thôn xóm. Mặt ai
nấy không còn giọt máu.

Kinh hãi nhất là khi Lê Sách đến cho biết Ba Lé cũng gia nhập Đảng,

cũng bị bắt và có thể bị chém. Tôi sững sờ hỏi:

- Anh xem có cách gì cứu hắn không?

- Làm sao cứu được. Án đã duyệt rồi.

Chúng tôi yên lặng nhìn nhau và cùng thở dài xót thương số phận

người bạn trẻ vui tính đến mức sỗ sàng, nghĩa là cùng yêu đời đến ngỗ
nghịch, liều lĩnh, coi mọi việc là trò đùa, không hiểu tại sao lại dính vào câu
chuyện bè đảng động trời này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.